Edit: Aya Shinta
"Nhưng khó chịu! Tiểu Vu không muốn gọi người là ba!" Lăng Vu Đề bĩu môi, vẻ mặt không tình nguyện.
Cô đã sớm muốn đổi một cái xưng hô!
Cũng không thể để sau khi cô công lược thành công mà còn phải tiếp tục gọi Lăng Kiêu Hàn là ba chứ?!
"Không muốn gọi ta là ba?!" Lăng Kiêu Hàn hơi kinh ngạc nhìn Lăng Vu Đề.
Không gọi ba, vậy thì gọi là gì?! Hắn không phải là ba của cô sao?!
Hay là, cô cho rằng, ba nuôi liền không phải là ba rồi?!
Lăng Vu Đề gật đầu: "Ừm, mỗi lần khi gọi ba, đều như không cẩn thận như là sẽ cắn phải đầu lưỡi mình vậy! Tiểu Vu muốn gọi tên người! Kiêu Hàn!"
Khi gọi ra hai chữ "Kiêu Hàn" thì Lăng Vu Đề nhếch môi cười, hai cái răng nanh liền lộ ra.
Khi hai chữ này được nói ra từ miệng Lăng Vu Đề, trong lòng Lăng Kiêu Hàn xẹt qua một tia dị dạng.
Như lông chim cọ qua, ngứa, cái xúc cảm kia, lại rất khoan khoái...
"Có thể không? Tiểu Vu có thể gọi người là Kiêu Hàn không?" Lăng Vu Đề tiến sát vào mặt Lăng Kiêu Hàn, nhìn thẳng đôi mắt của hắn.
Lăng Kiêu Hàn cảm thấy cô con gái này của mình đúng là càng lúc càng to gan!
Cô bây giờ, nơi nào còn có cái dáng vẻ khúm núm câu nệ lúc trước, ngay cả khi nói chuyện cũng không dám nhìn hắn!
"Được được! Nếu Tiểu Vu muốn gọi như thế, vậy thì gọi như thế đi!" Cuối cùng, Lăng Kiêu Hàn vẫn đồng ý với cái yêu cầu vô lý của Lăng Vu Đề!
"Cảm ơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036186/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.