Edit: Aya Shinta
Cảm giác làm thế thân cho người khác!
Thật sự rất khó chịu!
Cho nên, cô đang suy xét có nên cho Lăng Kiêu Hàn uống nước vong tình hay không đây này!
Thời hạn có hiệu lực là một năm, cô không biết trong vòng một năm, có thể thêm đầy độ hảo cảm của Lăng Kiêu Hàn hay không.
Nhưng mà, thêm đến chín mươi điểm, hẳn sẽ không đặc biệt khó đi?
Uống nước vong tình xong, trong lòng Lăng Kiêu Hàn sẽ không có người nào, như vậy cô muốn công lược Lăng Kiêu Hàn, hẳn rất dễ dàng đi?!
Cúi đầu nhìn cái đĩa điểm tâm sắp bị Lạc Lạc chất đầy, Lăng Vu Đề có chút bất đắc dĩ cười cười: "Lạc Lạc, cậu đừng chỉ lo gắp cho tôi nữa! Tự tôi gắp được!"
Lạc Lạc chu chu miệng, khóe mắt nhướng lên: "Còn không phải tôi thấy cậu vẫn luôn ngốc ở nơi đó phát ngốc nên mới giúp cậu! Phải ăn hết, bằng không tôi sẽ không để ý tới cậu một giờ!"
Lăng Vu Đề cười gật đầu: "Vâng vâng, nhất định ăn nhất định ăn hết mà!" Nói, cô liền nếm một miếng điểm tâm màu đỏ được làm thành cánh hoa hồng đẹp mắt.
Lúc này Lạc Lạc mới vừa lòng nhếch môi cười, sau đó cúi đầu tiếp tục gắp điểm tâm ăn.
Bên kia Mộ Phong vẫn luôn đứng chung một chỗ cùng Lăng Kiêu Hàn, tầm mắt y dời từ trên người Nhạc Ninh qua Lăng Vu Đề.
Khuỷu tay chọc chọc Lăng Kiêu Hàn kế bên: "Tiểu tử cậu thẳng thắn đi, có phải muốn từ con gái nuôi thành lão bà không đấy?"
Lăng Kiêu Hàn cau mày: "Cậu suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036182/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.