Edit: Aya Shinta Cảm thấy vua zombie đã chết hoàn toàn rồi, Lăng Vu Đề thở dài nhẹ nhõm một hơi. Cô bắt đầu đi đi lại lại ở trong phòng thí nghiệm, sau đó thấy một cái notebook trên một cái bàn. Tùy ý lật xem vài tờ, Lăng Vu Đề kinh ngạc trừng mắt: "Tiểu Trạch, cậu mau tới đây xem!" An Vũ Trạch không rõ nguyên do tiến sát vào Lăng Vu Đề: "Nhìn cái gì?" "Hoá ra virus zombie là người trên giường nghiên cứu, vì hủy diệt nhân loại! Trên notebook này ghi lại kỹ càng tỉ mỉ về tư liệu virus zombie, chúng ta đem cái này mang về cho căn cứ trưởng để giao đến phòng thí nghiệm mà nghiên cứu, nói không chừng có thể nghiên cứu ra thuốc phá giải virus zombie đấy! Cậu nói có phải hay không?" Lăng Vu Đề ngửa đầu, vui sướng nhìn An Vũ Trạch. An Vũ Trạch cũng thật cao hứng, không nghĩ tới "đánh bậy đánh bạ", thế nhưng đã biết được khởi nguồn của mạt thế! Cậu gật đầu: "Chúng ta nhanh chóng đi ra ngoài nào!" Hai người trở lại cửa căn cứ thực nghiệm, chốt mở bên trong tương đối rõ ràng, lập tức là có thể nhìn ra. Khi cửa mở ra thì trong nháy mắt, thấy bên kia chính là Phó Thời Cảnh, Tô Bạch Vũ cùng Phó Thời Sâm, còn có đội ngũ dị năng giả ở phía sau. Điện Hạ đứng ở đằng trước, nó có vẻ rất nôn nóng, bởi vì hai chân trước dùng sức cào tường, móng tay sắc nhọn đều long ra hết, chảy không ít máu! "Các người rốt cuộc đã ra! Tiểu Vu, làm sao em lại bị thương?!" Nhìn thấy Lăng Vu Đề cùng An Vũ Trạch ra, Phó Thời Sâm vội vàng đi đến bên người Lăng Vu Đề, khẩn trương nhìn cô. "Nói ra thì rất dài, nơi này, hoá ra chính là ngọn nguồn của virus zombie, chúng tôi gặp được tiến sĩ nghiên cứu virus zombie ở bên trong, nhưng anh ta đã chết. Chúng tôi tìm được notebook của tiến sĩ nghiên cứu virus zombie kia, hy vọng có thể có trợ giúp!" Nói, Lăng Vu Đề đưa notebook thật dày trong tay cho Phó Thời Cảnh. Phó Thời Cảnh tiếp nhận notebook đơn giản lật xem một chút, sau đó nhìn Lăng Vu Đề: "Bên trong còn có thứ gì? Mới có thể để các người đều bị thương." "Có một con quái vật, nhưng đã chết." An Vũ Trạch một bên trả lời. Nghiêng đầu nhìn tay Phó Thời Sâm đặt ở trên vai Lăng Vu Đề, cậu cảm thấy cái tay kia vô cùng chướng mắt! Đưa tay ôm Lăng Vu Đề vào trong lồng ngực mình, cậu nhìn Phó Thời Cảnh: "Lương thực nơi này không thể dùng, lúc trước khi virus phát tán ra, lương thực này chắc chắn cảm nhiễm nặng nhất." Phó Thời Cảnh gật đầu, sau đó chỉ huy dị năng giả khác dọn toàn bộ lương thực từ trên xe về lại kho lúa. Vì phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn, trước khi Phó Thời Cảnh mang theo mọi người rời đi, bố trí bom điều khiển từ xa trong căn cứ thực nghiệm cùng kho lúa. Lái xe tới một khoảng cách an toàn, tiếng ầm nổ cùng ánh lửa tận trời -- Giải quyết vua zombie, Lăng Vu Đề cảm thấy thể xác và tinh thần từ trong ra ngoài đều nhẹ hẳn ra. Sau đó, cô liền cảm thấy làn da toàn thân đều đau đến bỏng rát! Trở lại gian khách sạn đã nghỉ ngơi vào một ngày trước, Tô Bạch Vũ bôi thuốc cho vết thương của Lăng Vu Đề, An Vũ Trạch cũng đi trị liệu. Lăng Vu Đề chủ yếu là bị thương vùng cổ cùng cánh tay, nhưng thật ra thì nơi khác không có việc gì, à, bị con quái vật kia ném xuống, cô còn đụng vào xương cụt. Nhưng mà so với An Vũ Trạch bị gãy hai cái xương sườn, cô thật sự là tốt hơn quá nhiều! Lăng Vu Đề được bôi thuốc xong thì đi đến phòng An Vũ Trạch, An Vũ Trạch nằm ở trên giường, hiện tại, người cậu cũng đau đến không chịu được. Thấy Lăng Vu Đề tới, An Vũ Trạch chống thân mình muốn ngồi dậy. Lăng Vu Đề vội vàng ngăn lại: "Nằm đi!" "Được." An Vũ Trạch cười với Lăng Vu Đề. Lăng Vu Đề đi đến mép giường rồi ngồi xuống: "Tiểu Trạch thực xin lỗi, nếu không phải do tôi, cậu cũng sẽ không bị thương!" An Vũ Trạch lắc đầu, đưa tay nhẹ nhàng kéo bàn tay đầy băng gạc của Lăng Vu Đề: "Cô không cần xin lỗi tôi, may mắn tôi và cô đi vào cùng nhau!" Nhìn An Vũ Trạch, Lăng Vu Đề trong lúc nhất thời lại nghèo từ. An Vũ Trạch cũng không nói gì, trong phòng an tĩnh lại. Một phút đồng hồ... Hai phút... Năm phút đồng hồ... "Meo meo ~" Điện Hạ với đôi chi trước quấn băng gạc đánh vỡ sự an tĩnh kỳ quái này. An Vũ Trạch ho nhẹ một tiếng, sau đó ngồi dậy, Lăng Vu Đề vội vàng đỡ. Nhìn ngũ quan tinh xảo của Lăng Vu Đề, An Vũ Trạch lại đỏ mặt, do dự một hồi lâu, An Vũ Trạch mới mở miệng: "Tiểu Vu, có chuyện muốn nói cho cô." Lăng Vu Đề gật đầu: "À, chuyện gì?" "Cái kia, ngày hôm qua cô cùng Sâm đội trưởng ở trên sân thượng nói chuyện. Khụ ~ trong lúc vô tình thì tôi nghe được." Cứ việc biết lúc ấy An Vũ Trạch cũng ở trên sân thượng, nhưng Lăng Vu Đề vẫn rất phối hợp biểu hiện ra kinh ngạc lại thêm ngượng ngùng. Ánh mắt cô lập loè: "À cái đó, tôi, tôi là vì làm Thời Sâm ca cảm thấy tôi đã có người mình yêu thích, cho nên nói lung tung một cái." "Lung tung...... Ai nha --" nghe thấy Lăng Vu Đề nói, An Vũ Trạch có chút kích động, kết quả kích động một cái, liền đụng đến miệng vết thương. "Tiểu Trạch cậu không có việc gì chứ!?" Hoà hoãn một chút, An Vũ Trạch vẫn rất kích động: "Cô nói lung tung?! Cho nên, cô không thích tôi?!" Lăng Vu Đề mếu máo: "Cậu cũng không có thích tôi, tôi làm sao phải thích cậu nha ~" "Ai nói tôi không thích em!" Lăng Vu Đề sửng sốt một chút, sau đó dán sát vào An Vũ Trạch: "Cho nên, cậu thích tôi hả?" Ý cười trong mắt cô làm thế nào cũng không che lấp được, sở dĩ vừa nãy cô sẽ nói như vậy, chính là khích tướng An Vũ Trạch đấy! "Đúng... Đúng vậy! Tôi thích em! Cho nên Lăng Vu Đề, tôi nói cho em biết, em cũng phải thích tôi! Biết không?!" An Vũ Trạch mặt đỏ đến độ sắp nhỏ ra máu, đây chính là lần đầu tiên cậu thổ lộ với một cô gái đấy! Trái tim kịch liệt nhảy lên, phảng phất trong nháy mắt tiếp theo liền trực tiếp nhảy ra ngoài! Tuy rằng thổ lộ thực bá đạo, nhưng trong lòng An Vũ Trạch lại vô cùng khẩn trương. Cậu cực kỳ sợ Lăng Vu Đề sẽ cự tuyệt mình, cậu không biết nếu Lăng Vu Đề cự tuyệt cậu, cậu sẽ thế nào! "Được nha! Nếu cậu thích tối, tôi đây cũng thích cậu cho khỏe!" Lời nói mang theo ý cười vừa ra, độ hảo cảm liền trực tiếp lên tới 99 điểm. Còn kém một chút hảo cảm liền hoàn thành nhiệm vụ, nếu đã quyết định lưu lại thế giới này, đối với độ hảo cảm, thật ra cô không chấp nhất như vậy nữa. Khi quyết định lưu tại thế giới này thì đồng thời, Lăng Vu Đề còn làm một quyết định khác. Trừ phi không thể, cô sẽ ở trong từng thế giới nhiệm vụ, lưu lại cùng nam phụ mà cô công lược, đến cuối sinh mệnh của họ, cũng coi như là phụ trách đối với bọn họ đi! Tuy rằng nói như vậy, có lẽ việc cô thêm đầy điểm số liệu cá nhân để trở thành nhân loại chân chính sẽ tốn rất nhiều thời gian! Nhưng, để cô không quan tâm mà rời khỏi thế giới khi hoàn thành nhiệm vụ, rời khỏi nam phụ đã yêu cô, cô băn khoăn! Đội ngũ cũng không có dừng ở khách sạn bao lâu, tuy không có mang về lương thực, nhưng đã biết một tin tức lớn như vậy, cũng đáng giá! Nghỉ ngơi một buổi tối xong, đội ngũ liền bắt đầu trở về. Aya: Các bạn thấy khả năng gì tỉ lệ thuận với số tuổi của các bạn. Đối với mình là chứng mù đường. Càng lớn lạc càng xa...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]