Edit: Aya Shinta
Lăng Vu Đề nuốt nuốt nước miếng, không có tâm tư làm ra vẻ, vừa tiếp nhận bánh mì vừa nói cảm ơn với An Vũ Trạch, sau đó liền bắt đầu xé gói bánh mà ngồm ngoàm.
Đáng thương nha! Trước khi tới thế giới này thì mỗi ngày cô vẫn được ăn ngon uống tốt!
Bữa đầu tiên khi vào thế giới này, kết quả chính là gặm loại bánh mì chân không không có hương vị gì hết!!
Ăn một cái bánh mì xong, bụng Lăng Vu Đề không có đói như vậy nữa, Điện Hạ không biết tỉnh ngủ khi nào, ghé vào trên bụng cô mà lăng lăng nhìn cái bánh mì còn dư lại trong tay cô.
"Em muốn ăn?"
Lăng Vu Đề thử hỏi Điện Hạ, trên thực tế cô cũng không trông cậy Điện Hạ sẽ trả lời mình.
Cô chỉ là hỏi một chút mà thôi, có khả năng khi không đói bụng nữa thì nhàn đến điên đi ~
Thế nhưng làm Lăng Vu Đề không nghĩ tới chính là, vậy mà Điện Hạ nghe cô hỏi xong, gật đầu!
Gật đầu xong, nó còn giống con cún vươn đầu lưỡi ha hà hơi.
Lăng Vu Đề trợn tròn mắt, tuy trong cốt truyện có đề cập qua sự nhân tính của Điện Hạ, nhưng cô cũng không nghĩ tới sẽ thông minh như vậy nha!
Lăng Vu Đề không xác định lại hỏi Điện Hạ: "Điện Hạ, em muốn ăn cái bánh mì này sao?"
Điện Hạ lại gật gật đầu, lấy chóp mũi cọ cọ cánh tay Lăng Vu Đề cánh tay.
Cái này thì Lăng Vu Đề tin, thật sự tin!
Cô nghiêng đầu nhìn An Vũ Trạch: "Có thể cho Điện Hạ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036118/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.