Edit: Aya Shinta
Ý cười nơi đáy mắt Túc Diệp càng sâu, không biết xuất phát từ nguyên nhân gì, nhưng hắn muốn đùa cái nha đầu trước mắt.
"Ha?"
Lăng Vu Đề thật sự cảm thấy cô giờ này khắc này, vẫn vô cùng thất bại, như vậy mà vẫn có thể nghe không rõ đáp án mình không muốn nghe.
"Muốn ta lặp lại lần nữa?" Túc Diệp nhướng mày nhìn Lăng Vu Đề, tuy rằng hỏi như vậy. Nhưng ánh mắt Túc Diệp nói trắng ra cho Lăng Vu Đề, "ngươi dám để ta lặp lại thử xem"!
Lăng Vu Đề nuốt nuốt nước miếng, vì cái mạng mình mà suy nghĩ, cô quyết định mình vẫn phải cúi đầu xuống thấp một chút.
"Hắc hắc, không cần, ta nghe đặc biệt rõ ràng! Vậy, Diệp tiên sinh, đêm mai nếu ta không thể đến đúng giờ đi tìm ngài lấy giải dược?"
Lăng Vu Đề thấp thỏm hỏi, đôi mắt kia, Túc Diệp nhìn mà muốn đi xoa xoa tóc cô!
Ngón tay cái cùng ngón trỏ của cánh tay phải đặt cạnh người ma sát vài cái, Túc Diệp mặt không đổi sắc.
"Nếu không thể đúng giờ tới tìm ta lấy giải dược, vậy ngươi nhớ kỹ, cuối cùng phải nhìn phong cảnh trước mắt cho kỹ. Bởi vì sau ba mươi phút, ngươi liền không có tâm tư đi nhìn. Nửa canh giờ, ngươi liền hôn mê. Yên tâm, sẽ không đau lâu đâu, non nửa cái canh giờ thôi."
Sẽ không đau thật lâu, non nửa cái canh giờ thôi ——
Non nửa cái canh giờ thôi ——
Thôi ——
——
Lăng Vu Đề khóc không ra nước mắt, cô sợ đau nha!
Khi trở thành nhân loại, cái thứ nhất cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-phu/1036076/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.