Edit: Xanh Lá
“Độc của Vương gia đã giải gần hết, cho dù ta đi rồi, cũng sẽ không có gì đáng ngại.” Đường Khanh lạnh lùng nhìn nam tử quần áo đơn bạc trước mặt mình, trong mắt đầy vẻ hờ hững.
Kỳ Quân Túc lần đầu tiên cảm nhận được cái gì gọi là tim như bị dao cắt. Nhìn ánh mắt xa lạ kia, hắn chỉ có thể dùng hết sức lực bắt lấy tay cô, không cho cô đi.
“Chỉ Nhi……”
Đường Khanh đau đớn nhăn lại mày đẹp, nội tâm vô cùng oán trách, gia hỏa này rốt cuộc muốn giữ cô lại hay là muốn phế cô đây, sức lực lớn như vậy, sắp bóp nát cả xương cô rồi!
Hệ thống, “Đáng đời ngươi.”
Khi các ký chủ khác bị nam chính hiểu lầm, dường như cũng đều nhanh chóng tha thứ cả, đâu có giống như cô, đã náo loạn đến nửa đêm còn chưa ngược đủ!
“Hệ thống bảo bảo, ngươi thế mà lại nói ta đáng đời. Ngươi không yêu ta.”
Đường Khanh diễn trò trong nội tâm, hệ thống lại vô cùng nản, “Có từng yêu sao?”
“Yêu mà!”
“Ồ, vậy có lẽ trước kia ta bị mù mắt.”
Đường Khanh tán dóc vui vẻ cùng hệ thống, hoàn toàn không nghĩ tới Kỳ Quân Túc giữ người không được lại trở nên mạnh bạo, trực tiếp khiêng cô lên.
“Ngươi làm gì đấy!”
Đường Khanh nổi giận, đối phương lại hoàn toàn trái ngược với dáng vẻ dè dặt lúc trước, nói đúng lý hợp tình: “Trở về ngủ!”
Kỳ Quân Túc một đường khiêng cô về phòng ngủ, hoàn toàn không màng đến sự phản kháng của cô, mặc nguyên áo ôm cô chìm vào giấc ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-nam-chu-hac-hoa/222533/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.