Chương trước
Chương sau
“Boss quá mạnh rồi. Căn bản T không nổi, như vậy thì đánh cái gì chứ?”

“Boss thế giới chính là như vậy a, cả server cùng nhau đánh, ông bảo T cần mấy nãi mới có thể nãi được?”

“Nhưng mà chúng ta không có nãi. Trò chơi này còn chưa mở chức nghiệp trị liệu.”

“Thậm chí tôi nghi ngờ trò chơi này không có chức nghiệp trị liệu.”

“Đừng nói chuyện phiếm, Boss nộ rồi.”

Ác ma da xanh chà đạp người chơi khắp thành phố ngầm Ám Dạ Chi tâm, gã càng đánh càng hưng phấn, cảm giác cả người đều tràn ngập lực lượng.

“A ——” Ác ma da xanh rống lớn.

Đây là lực lượng của ác ma cấp cao, là lực lượng mà từ trước đến giờ gã nằm mơ cũng muốn đạt được.

Hiện giờ, gã có được loại lực lượng này, gã muốn phát tiết, gã muốn phá hư, gã muốn giết sạch toàn bộ sinh vật nhìn thấy bộ dáng nghèo túng này của gã!

“Đệt, nộ thì nộ, còn rống lớn như vậy, ông đây không điều chỉnh âm lượng, thiếu chút nữa điếc.”

“Không được, còn may không có giao diện thuộc tính. Tôi chết nhiều lần như vậy, tôi cũng sợ thuộc tính của mình bị trừ âm.”

“T đâu? Không T sao? Lấy khiên lên a.”

“Đừng kêu, xông lên là bị diệt trong một giây, cái khiên nào có thể chịu được a.”

“Mọi người không cần hoảng, trạng thái nộ của Boss sẽ không kéo dài lâu đâu!”

“Đánh rắm, nói như vậy, sau khi Boss cuồng bạo một thời gian nếu không đánh được máu giảm xuống một mức nhất định thì sẽ bị diệt cả đoàn.”

“Các ông chơi cùng một trò chơi à?”

“Đừng chỉ huy lung tung nữa có được không? NPC đâu? Tôi nhớ là trong trailer bản 2 có hai đạo sư chiến đấu và ma pháp không phải rất trâu bò sao? Đều sắp đánh vào nhà rồi mà NPC cũng làm như không thấy?”

“Anh em, ông nghĩ tốt thật. Để NPC đánh Boss thế giới cho ông, ông nghĩ ông là Cầu Cổn Cổn sao?”

“Cái này liên quan gì đến Cầu Cổn Cổn chứ?” Đây là câu hỏi của người chơi bản 2 không nghe đến chiến tích của Cầu Cổn Cổn.



“Đúng vậy.” Đây là âm thanh phụ họa của một người chơi biết chuyện khác “Để Cầu Cổn Cổn mang mị ma qua đây giết Boss trong một giây.”

“Tôi đi tìm cô ấy!” “Tôi cũng đi!”

“Đừng chạy a. Cho dù đi tìm người thì cũng cần phải đi nhiều như vậy à? Hơn nữa các ông không thấy không chỉ không thấy hai đạo sư kỹ năng mà ngay cả Mũ Đỏ cũng không có sao? Đây là hệ thống cố ý sắp xếp! Boss này chỉ người chơi mới có thể đánh!”

Thật · hệ thống cố ý an bài, Louis vì để cho các người chơi có thể chơi đùa “vui vẻ”, chơi đến “thoải mái” nên đã cố ý sai Mũ Đỏ, Ezhan và Defa đi. Nếu không nói, ác ma da xanh chỉ sợ vừa đứng dậy đã bị trói vào nhà lao.

Thế nhưng dựa theo tình huống hiện tại, các người chơi có vẻ không vui một chút nào.

Nhưng mà không sao cả, chỉ cần chưa kết thúc chiến đấu thì mọi chuyện đều có thể sửa chữa.

Louis cho rằng người chơi quá kém, mở hệ thống, một loạt thao tác như mưa rền gió cuốn. Hành động này của hắn vô cùng quan trọng, không chỉ cứu vớt sự tự tin tràn đầy nguy cơ của những người chơi mà còn ngăn cản mị ma nhìn thấy một cuộc tàn sát của ác ma da xanh, bảo tồn mặt mũi tưởng chừng như một giây nữa là nát tươm của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm.

Thuộc tính của người chơi tăng vọt, người chơi đương nhiên nhìn không thấy, nhưng rất nhiều đồ vật có thể cảm giác được.

Ví dụ như, Boss ác ma da xanh vốn dĩ đánh bọn họ một quyền là bọn họ lập tức bay ngược ra ngoài byebye. Nhưng hiện giờ thì sao? Ít nhất đánh ba quyền, lại còn là cái loại đánh trực tiếp vào da thịt.

Cái này gọi là gì? Đây là giá trị phòng ngự tăng cao.

Lại ví dụ như, một người chơi vốn dĩ ở trạng thái hóa sói cắn không nổi làn da của ác ma da xanh, hiện tại không chỉ có thể cắn rách da mà còn có thể xé xuống một miếng thịt.

Cái này gọi là gì? Cái này gọi là giá trị sát thương tăng cao.

“Trời **? Chúng ta cũng nộ?”

“Nộ cái đầu ông, cái này gọi là buff toàn server.”

Louis bắt bẻ nhìn các người chơi cuối cùng cũng không gọi là đi đưa đồ ăn, không quá vừa lòng mà “chậc” một tiếng. Vẫn là quá rối loạn, không hề có một chút mỹ cảm nào.

Bùi Y ngược lại vô cùng nghiêm túc nhìn chiến trường hỗn loạn. Y nhận ra cục mụn trên đầu ác ma da xanh đã hoàn toàn dài ra, nhưng mà sừng hình dạng cành cây lại chưa từng xuất hiện ở bất kỳ chủng tộc ác ma nào.

Y quay đầu nhìn về phía ác ma đỉnh cấp: “Louis các hạ, ngài nhìn sừng gã đi, có phải có chút vấn đề không?”

Louis gật đầu: “Hẳn là hiệu quả biến dị của bí dược. Huyết mạch dung hợp đặc tính của những sinh vật khác.”

Bùi Y nhíu mày: “Hình như gã mạnh hơn trước kia rất nhiều.”

Louis: “Không sai, miễn cưỡng đạt tới cường độ lực lượng của ác ma cấp cao. Hơn nữa….” Hắn dừng một chút rồi nói: “Hình như xuất hiện kỹ năng giống loài khác.”

Louis vừa nói xong đã thấy phần đầu của ác ma da xanh bị các người chơi ngăn chặn phát ra ánh sáng màu khô vàng. Từng sợi cây mây mọc ra từ trên cái sừng giống chạc cây của gã.

Mặt ngoài của những cây mây đó có màu nâu đen, che kín gai nhọn ghê tởm. Ác ma da xanh vung đầu, cây mây chuyển động.

“Oa, thứ gì?”

“Kỹ năng mới, đánh vào giai đoạn sau. Các đồng chí không ngừng cố gắng! Cố tiến lên a!”

“Ý, thật ghê tởm.”

“Không phải sợ, lên, chúng ta có nhiều người, T đâu? Các anh em MT ở điểm sống lại nhanh chóng bổ sung vào. Bắn, viễn trình dùng sức bắn Boss, cận chiến tự mình tìm vị trí chiến đấu.”

Cây mây mọc trên đầu ác ma đỉnh cấp lúc đầu quả thật mang đến không ít phiền toái cho người chơi, nhưng người chơi PVE ai mà chưa từng khai hoang chứ? Các trưởng đoàn có kinh nghiệm phong phú thực nhanh đã tìm được quy luật, bắt đầu chỉ huy người chơi tránh né cây mây.

Thế nhưng người chơi đánh Boss thực sự quá nhiều, đặc biệt là cận chiến, khi cùng nhau chen lên còn xuất hiện tình huống chưa đánh đến boss đã bị các đồng đội đánh nhầm, tình huống có vẻ vô cùng hỗn loạn.



Louis cảm thấy hơi sốt ruột, hắn đang tự hỏi tiếp theo có phải không nên để toàn server cùng nhau đánh Boss hay không. Để mị ma thấy tình huống này thực sự có hại cho hình tượng của hắn.

Nghĩ như vậy, Louis quay đầu nhìn thoáng qua mị ma đã im lặng được một lúc.

Vừa nhìn một cái, lại phát hiện hình như mị ma….có chút hưng phấn?

Trước giờ Bùi Y chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Những sinh vật dưới lòng đất Goblin, Slime, còn có các loại thú nhân đó, bọn họ không ngừng cuồn cuộn nhằm vào ác ma da xanh, ánh sáng các loại phép thuật không ngừng lóe lên, trường kiếm cùng tấm chắn va chạm ra vô số tia lửa.

Trong mắt mị ma, đây là pháp tắc tràn ngập tính nguyên thủy, huyết tinh cùng xúc động, cá lớn nuốt cá bé của thế giới dưới lòng đất!

Bùi Y hứng thú bừng bừng lôi kéo ống tay áo của ác ma đỉnh cấp, học hỏi: “Các hạ, ngài dùng phương thức gì để làm cho các con dân của ngài một lòng một dạ không màng hết thảy như vậy? Nhìn bọn họ đánh nhau nghiêm túc cỡ nào, ngay cả Slime cũng xông lên chiến trường. Thành phố ngầm của ngài quả thật đầy sức sống.”

Louis hơi ngẩng đầu: “Các con dân của ta đều biết, thành phố ngầm của ta không cần phế vật vô dụng.”

Tay cùng đuôi của Bùi Y cùng cuốn lấy louis: “Các hạ, ngài nhất định là ma vương vĩ đại nhất lịch sử!”

Louis nắm lại mị ma: “Cảm ơn, vì lời chúc phúc này ta nhất định sẽ vượt qua mọi chông gai, dọn sạch tất cả đối thủ trên con đường trở thành ma vương.”

“Đây là cách tán tỉnh NPC thần tiên gì vậy, tôi no chết rồi.” Cầu Cổn Cổn lăn từ đám người qua, nhìn Louis cùng Bùi Y, lẩm bẩm.

Cái đuôi của Bùi Y chơi trò chơi “ngài tới bắt em nha” với ngón tay Louis một lúc, nhưng bản thân y lại hình như chỉ chú ý đến chiến trường, thỉnh thoảng hỏi hai câu liên quan đến bí dược cùng ác ma da xanh.

Louis vừa nhìn số liệu hệ thống trả lời câu hỏi của mị ma, vừa chuyên tâm thưởng thức đầu đuôi của mị ma.

Chuyện Cầu Cổn Cổn lăn đến bên chân bọn họ chụp ảnh Louis sớm đã phát hiện ra, nhưng hắn cũng không định đuổi Cầu Cổn Cổn đi, ngược lại phát một nhiệm vụ cho nàng.

【 đinh —— bộ sư tập tư nhân của thành chủ đại nhân. Mị ma mỹ lệ gợi cảm vô cùng được thành chủ đại nhân yêu thích, hãy quay chụp một quyển album về mị ma cho thành chủ đại nhân của bạn đi. Nó nhất định có thể trở thành bộ sưu tập yêu thích nhất của thành chủ đại nhân. 】

Cầu Cổn Cổn quay về phía Louis, lão Lou, mức độ mê muội của anh càng ngày càng cao! Nhưng không sao cả, ai mà không mê muội chứ? Cầu Cổn Cổn tôi là người đầu tiên trong nhóm mê muội mị ma!

Bùi Y cảm thấy như có cái gì đập vào cẳng chân của y, cúi đầu mới phát hiện Cầu Cổn Cổn. Sau đó, y khom lưng ôm Slime lên.

Louis lập tức đen mặt, duỗi tay muốn xách Cầu Cổn Cổn lại.

Cầu Cổn Cổn nhân cơ hội “Răng rắc, răng rắc” chụp vài tấm ảnh gần người của mị ma.

Khi vừa xem hình chụp của mị ma vừa cười, Cầu Cổn Cổn bỗng nhiên nghe thấy thanh âm như đến từ địa ngục.

“Em cũng muốn tham dự chiến đấu với ác ma da xanh sao?” Bùi Y hỏi như thế.

Cánh tay giơ lên một nửa của Louis rụt trở về: “Ừm, tuy là sủng vật nhưng hẳn là nên tham dự chiến đấu nhiều hơn. Như vậy mới có thể sinh tồn tốt nơi hoang dã.”

Cầu Cổn Cổn: “Không ——”

【 Bạn bị Louis cấm ngôn. 】

Cầu Cổn Cổn:??? Lão Lou anh là dấm tinh sao? Sủng vật nhà ai còn cần kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã?

Bùi Y đi lên phía trước hai bước, bởi vì nghe được lời nói của Cầu Cổn Cổn mà đám người chơi trốn ở góc phòng chờ tin tức của nàng vô cùng kích động.

“Trời má, chị Cổn trâu bò. Thực sự dẫn mị ma tới.”

“Ặc, nhưng mà tại sao biểu tình trên mặt cô ấy lại là sống không còn gì luyến tiếc?”



“Ông nhìn nhầm —” à.

Người chơi kia mới nói được một nửa đã thấy mị ma giơ cao Cầu Cổn Cổn lên, sau đó dùng sức ném, vứt mạnh ra ngoài.

Nhìn phương hướng ném, rõ ràng là vị trí trung tâm của trận chiến.

“…..Ông cảm thấy, chị Cổn còn sống không?”

“Tôi không biết, nhưng chúng ta đã biết một chuyện khác. Không cần tùy tiện đi tìm NPC đánh Boss, bởi vì bạn sẽ chết.”

Cầu Cổn Cổn bị ném vào vòng chiến không bao lâu đã bị người chơi dẫm vài chân. Cũng may hiện tại thuộc tính của mọi người đều cao, không dễ dàng bị dẫm chết như trước nữa. Nàng không ngừng nhảy tới nhảy lui dưới vô số bàn chân, lại ngoài ý muốn nhảy đến dưới chân của ác ma da xanh.

Ác ma da xanh lúc này đã bị mấy người chơi dã thú mạnh mẽ ôm lấy tứ chi.

Người dã thú Viện Trưởng ôm lấy chân trái của ác ma da xanh nói: “Chị Cổn, tôi nhớ chị là pháp sư đúng không? Mau mau cho con ác ma này một quả cầu lửa.”

Cầu Cổn Cổn: “Lập tức! Bigfireball!”

Một quả cầu lớn lập tức xuất hiện, mà bởi vì Cầu Cổn Cổn là Slime hình cầu, nàng vô cùng thấp, nên vị trí lúc này vô cùng vi diệu, nàng đứng ở chính giữa bên dưới ác ma da xanh.

Cho nên nơi quả cầu lửa lớn bay đến, làm cho tất cả người chơi có trứng ở đây, đều đau trứng.

“Tôi đệt, quả cầu này là ai phóng. Nhân tài a.”

“A!” Ác ma da xanh bị quả cầu tấn công phát ra một tiếng kêu thảm thiết thống khổ, cả người gã vốn đã chồng chất vết thương, giờ đây rốt cuộc che lại chỗ không thể nói ngã xuống.

【 đinh —— ác ma phát cuồng đã bị khống chế, các con dân của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm a, mau đi bắt giữ một ít quái bách biến, đồng đảng của ác ma đang tới rồi, các bạn cần phải ngụy trang một chút. 】

“Quái bách biến là thứ gì?”

“Ặc, một loại bảo bối thần kỳ?”

Khi những người chơi thảo luận về nhắc nhở nhiệm vụ mới thì Cầu Cổn Cổn ngơ ngác mà lăn ra khỏi vòng tròn do các người chơi tạo thành.

“Trời ạ, tôi đánh chết Boss thế giới? Lão Lou tôi trách oan anh rồi, anh không phải dấm tinh, anh chính là lão Lou tốt nhất thế giới!”

Hết chương 38.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.