Bùi Y không nghĩ tới kế hoạch đẩy mạnh tiêu thụ vũ khí của mình lại thuận lợi như vậy, thuận lợi đến nỗi y gần như sinh ra ảo giác — đống vũ khi này chính là thứ mà Louis các hạ vẫn đang chờ.
A, làm sao có thể chứ. Bùi Y rất nhanh đã trở về hiện thực từ suy nghĩ vớ vẩn của mình.
Y tiến hành thảo luận với Louis về định giá của đống vũ khí này.
Bùi Y: “Dựa theo giá đầu vào để tính, giá một bộ áo giáp da là 50-80 ma tinh, giáp kim loại thì quý hơn một chút, nhưng giá cũng sẽ không quá 100 ma tinh. Như vậy chúng ta định giá áo giáp da là 100 ma tinh một bộ, áo giáp kim loại là 130-160 một bộ.
Mà phương diện vũ khí, giá đầu vào kiếm một tay là 50, kiếm hai tay lớn là 65, khiên thì dựa theo sự khác biệt về chủng loại giá cả sẽ từ 20 đến 100. Mỗi một cái chúng ta sẽ bán với giá tăng thêm 20 ma tinh, ngài thấy giá này có ổn không?”
Bùi Y đưa ra chính là giá cả thị trường của đống vũ khí này khi chưa được phụ ma khảm đá.
Có thể nói là một mức giá vô cùng có tâm.
Louis lại lắc lắc đầu.
Bùi Y nhìn hắn: “Ngài cho rằng quá đắt sao?” Các con dân của Louis các hạ không mua nổi trang bị ở mức giá này sao? Hoặc là, thật ra Louis các hạ sử dụng phương thức nô dịch để thu thập con dân, một đồng tiền lương cũng không phát?
Louis: “A,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-linh-chu-thanh-pho-ngam-kia/2536799/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.