Chương trước
Chương sau
Hội giao lưu vực sâu địa ngục, một tổ chức giao lưu của đám ác ma dưới vực sâu.

Tiền thân là Hội bạn rượu địa ngục, nếu tên là Hội bạn rượu địa ngục thì đương nhiên là tổ chức thường xuyên uống rượu.

Thành viên trong đó, không nhất định phải uống giỏi, nhưng chắc chắn nhìn qua đều là đám gia hỏa rộng lượng.

Một đoạn này là giả thiết của trò chơi.

Louis kéo một đám các thành viên hội giao lưu của hắn đến thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm.

Niederhogg vẫn còn cuộn đuôi, trong ngực ôm đá quý thất sắc ngủ. Thay đổi địa phương khác hình như hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến hắn.

Beelzebub đang chải vuốt mái tóc vàng của hắn, đối với việc đột nhiên thay đổi vị trí hắn biểu hiện vô cùng khiếp sợ.

Lucifer nhướng mi, động tác bảo dưỡng cánh dừng lại: “Louis? Thật là khó được, không phải anh đang ở trong thành phố ngầm tại vị diện Daknas tranh đoạt vị trí Ma vương sao?”

Giả thiết trò chơi, vị diện của các thành phố ngầm gọi là Daknas, vực sâu cùng địa ngục là hai vị diện khác có điểm giao với Daknas.

Cái tổ chức Hội giao lưu vực sâu địa ngục này thực ra cũng chỉ là tổ chức phông nền để cho chủ trình tự trang ngầu, nhưng bởi vì cả công ty game đều là một đám bị bệnh trung nhị nên bọn họ đã dành một ít thời gian để làm ra toàn bộ tổ chức này.

Các thành viên của tổ chức cùng cốt truyện bối cảnh đều viết vô cùng tỉ mỉ, đồ họa nhân vật cũng dựa theo tiêu chuẩn như khi tạo ra mị ma để làm.

Dựa theo cách nói của đội MKT chính là nhỡ đâu bộ tư liệu cùng các cách chơi khác đều sụp thì chúng ta còn có thể bán nhóm nam idol, để bọn họ dựa vào thiết lập nhân vật giãy giụa một bút tiền.

Cho nên, nhóm idol Hội bạn rượu, không phải, Hội giao lưu vực sâu địa ngục cứ như vậy mà online. Bọn họ vốn dĩ đều bị nhốt trong phòng tối, là Louis thả bọn họ ra trước.

Tổ cốt truyện ghi chép đến đoạn này, các em gái kế hoạch vừa ôm mặt si mê vừa thảo luận: “Chủ trình tự gọi nhóm nam idol ra làm gì? Nhìn tiến độ hẳn là sắp đến cuộc chiến cuối cùng của Boss phiên bản, hắn còn muốn tổ chức một buổi tiệc rượu trước khi chiến đấu?”

“A, chỗ của tôi ghi chép đến đoạn Louis gửi thư mời cho Bùi Y, mời y tham gia Hội giao lưu vực sâu địa ngục. Trong giả thiết bạn bè của Louis chỉ có các thành viên của hội giao lưu, hẳn là xã giao bình thường giữa các NPC chăng.”

“Có chút thú vị, chủ trình tự thích mị ma, bắt đầu không từ thủ đoạn theo đuổi hắn. Tôi mịa nó thật là muốn tan làm trở về đổi mới bộ đồng nhân lão Lou x mị ma.

“Em gái, bút cho em. Viết nhiều hơn một chút.”

“Ai, từ từ. Các chị em, chỗ này của tôi có tình huống đặc biệt. Ha ha ha, các cô có nhớ gia tộc Viêm Ma đã viết mấy bộ giả thiết không? Có phải cái bộ đệ khống này đã bị phủ quyết? Tôi nghi ngờ khi tổ trình tự chạy dữ liệu đã sai lầm ở khâu nào, hiện giờ cả nhà đều đệ khống, cái thuộc tính này là ai thêm, tôi thích.”

“Đệ khống làm cái gì?”

“Viêm Ma Ba Y đang lừa dối em trai của hắn chui vào trong một cái rương lớn.”

“Ha? Ta nhớ rõ Ba Y là giả thiết bệnh trung nhị, hắn muốn làm cái gì?”

“Hắn chuẩn bị làm ngọn núi lớn chắn giữa Louis và mị ma. Kế hoạch là thế này…… Các cô hiểu không?”

“Tại sao hắn lại đâm đầu vào sừng trâu như vậy? Làm một thượng đế đã viết ra hắn, tôi cảm thấy vô cùng đau lòng. Con trai ngốc của tôi sắp bị chủ trình tự ngược lên ngược xuống.”

“Rất thú vị, nhớ kỹ đều làm thành CG đi. Có thể dựng thành phim tuyên truyền cho người chơi xem.”

“Đốc đốc đốc.” Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ.

Kế hoạch nhiệm vụ chủ tuyến bên cạnh thăm dò mà thò đầu vào: “Các chị gái, chủ trình tự đang lười biếng sao? Nhiệm vụ cuối cùng của Boss phiên bản đã online, chủ trình tự hẳn là phải đi ra bên ngoài sảnh lộ mặt, thêm buff cho người chơi.”

“Đừng lo lắng, Louis đi. Ai nha tôi cảm thấy thời gian này đúng là siêu phù hợp, mau thông báo ghi lại đi. Bên ngoài chiến hỏa tán loạn, bên trong ca vũ thái bình. Đối lập mạnh mẽ, biểu hiện ra Louis trâu bò cỡ nào.”

“Nhìn từ góc độ của chủ trình tự thì đúng là rất tuyệt, nhưng các người chơi liệu có cảm thấy ‘chúng tôi cực cực khổ khổ đánh Boss mà chủ trình tự lại ăn chơi đàng điếm’ không. Từ đó nảy sinh ra tâm lý không công bằng.”

“Cũng có đạo lý, cho nên chúng ta hẳn là thêm cái khen thưởng. Ví dụ như 10 người chơi có điểm cống hiến nhiều nhất cả server có thể tham gia tiệc rượu của NPC, cũng nhận được danh hiệu limited vĩnh viễn. Danh hiệu cùng mã kích hoạt để khởi động, có thể đổi ở phiên bản chính thức.”

————

Bùi Y cuối cùng vẫn là mua vài bộ trang phục hiến tế quang minh, bộ quần áo hiến tế thuần trắng tầng tầng lớp lớp, trên quần áo dùng chỉ bạc thêu những hoa văn trang nhã, không quá phù hợp với thẩm mỹ của mị ma. Sau khi Bùi Y mặc xong liền soi kính yêu nhìn rồi lại nhìn, cứ cảm thấy không quá thoải mái.

“Anh, các anh thực sự thích xé rách quần áo hiến tế sao?” Bùi Y khó hiểu hỏi.

Ba Y mỉm cười: “Đương nhiên.”

Bùi Y: “Anh cảm thấy em như thế nào? Louis các hạ sẽ có kích động muốn xé quần áo của em không? Em cảm thấy vị các hạ ấy vô cùng khó công lược.”

Ba Y gần như không giữ được mỉm cười trên mặt. Hắn vừa suy nghĩ: Louis đáng chết, làm sao hắn dám xé quần áo của em trai ta!? Bên kia lại nghĩ: Cái gì, hắn thế mà lại thờ ơ với mị lực của em trai ta?

Hai suy nghĩ khác biệt đánh nhau trong đầu Ba Y. Hắn dùng rất nhiều sức lực thuyết phục bản thân: Bình tĩnh, mày rất nhanh là có thể cho Louis một ‘bất ngờ rất lớn’.

Ba Y mở nắp hộp: “Vào đi, tiểu Bùi Y. Đây nhất định là một bất ngờ rất lớn.”

Bùi Y chui vào hộp, y dò ra nửa cái đầu: “Anh 17, chúc em thuận lợi bắt được Louis các hạ đi. Đây là đối tượng công lược đầu tiên của kiếp sống mị ma của em.”

Kiếp sống mị ma, đối tượng đầu tiên.

Trong lòng anh 17 đau xót, muốn rơi nước mắt.

Cái nắp trên đầu dần dần khép lại, Bùi Y chờ mong giây phút Louis các hạ mở hộp ra.

Ba Y đóng gói xong hộp lễ vật đựng em trai nhà mình, chộp tới hai ma phó tạm thời, nâng hộp đi về phía thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm.

Quản gia đã đứng chờ ở cửa từ sáng sớm, thấy Ba Y thì vội vàng mời hắn vào đại sảnh thành chủ.

Các người chơi chen chúc với nhau quang minh chính đại xem cốt truyện.

“Trò chơi này lại làm chuyện xấu gì vậy?”

“Quỷ mới biết, tôi không quan tâm cốt truyện. Nhưng tôi lại vô cùng vừa lòng với số lượng NPC bây giờ, sửa chữa trang bị không bao giờ cần xếp hàng nữa! Khi tinh luyện còn có thể tìm NPC tăng xác suất thành công, tôi quá cảm động.”

“Nhưng mà tôi cảm thấy xem giao lưu giữa các NPC của trò chơi này cũng thú vị. Lần trước còn thấy tên làm nghề rèn cắt quần áo của tên làm may vá, xong rồi hai NPC đánh một trận, vô cùng sinh động. So với hành vi khô khan của các NPC game khác thú vị hơn nhiều.”

“Đúng vậy, tôi cũng thích cái này.”

“A, chị Cổn, tới đúng lúc lắm, lão Lou hình như đang tổ chức yến hội, chị Cổn có thể trà trộn vào không?”

“Tôi thử xem, chờ tin tốt của tôi.”

Ngay vào lúc Ba Y bước vào đại sảnh thành chủ, Cầu Cổn Cổn theo sau lưng vào thì bảy mặt trăng của thế giới dưới lòng đất đột nhiên tối sầm.

“Đệt, ai tắt điện vậy?”

“Tại sao màn hình của tôi tối sầm thế? Tôi vừa mới mua mũ trò chơi.”

“Đừng hoảng hốt đừng hoảng hốt, xem bigfireball của tôi.”

Một quả cầu lửa lớn được triệu hồi, đốt sáng một mảnh khu vực.

Các người chơi pháp sư học hỏi theo, sôi nổi sử dụng các loại phép thuật có thể phát ra ánh sáng.

Khi ánh sáng đã đủ, các người chơi phát hiện, các NPC trong thành phố đều đã tụ tập trước đại sảnh.

“Làm, làm sao thế? Trò chơi có quỷ à? Tôi offline trước.”

“Suỵt, mau xem.”

Nơi xa, ánh đèn lờ mờ cũng xuất hiện.

Dưới bầu trời đêm đen nhánh, một dấu hiệu sừng trâu màu đỏ bay lên.

Tiếp theo, thanh âm của Ngưu Lãng Minh Qua truyền tới: “Ha ha ha ha, Louis, còn có thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, nghênh đón lễ rửa tội của cái chết đi!”

“Giết—-” khẩu hiệu đều nhịp theo sát sau đó, hẳn là các đàn em của Ngưu Lãng Minh Qua kêu.

Ngưu Lãng Minh Qua vừa lòng chờ đợi cảm xúc sợ hãi hoảng loạn của các con dân thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, kết quả—

Cái gì cũng không xảy ra.

Các người chơi căn bản không để Ngưu Lãng Minh Qua vào trong mắt, dù sao gã đã được người chơi phân loại vào nhóm Boss không có mặt mũi nhất nhờ vào hình tượng dại dột đầu óc có hố trong đoạn CG giới thiệu. Có thể nói địa vị của gã còn không bằng cẩu đầu nhân trong phó bản hắc quặng, bởi vì cẩu đầu nhân còn có thể rơi một đống rác rưởi đổi lấy tiền, mà Ngưu Lãng Minh Qua, tạm thời còn không biết sẽ rơi cái gì, nhỡ đâu là tên vắt cổ chày ra nước cái gì cũng không rơi thì sao?

“Tôi cảm thấy kế hoạch thực sự không quá thân thiện với ác ma sừng trâu, ông xem đồ họa cùng lời kịch của gã, quá khuôn mẫu rồi.”

“Dùng chân làm Boss.”

“Cho nên hiện giờ chúng ta làm cái gì? Xung phong sao? Tại sao tôi lại thấy quân địch còn nhiều hơn chúng ta chứ?”

“Các cậu xem nhiệm vụ cũng không có, bắt đầu đếm ngược thời gian chiến đấu rồi. Còn 10 phút.”

“Có phải chúng ta nên chọn ra chỉ huy đầu tiên, sau đó kéo vào một kênh yy thống nhất? Nếu không nhiều người như vậy làm sao chỉ huy hết được chứ? Trời ạ, ông xem bên kia có đứa ngốc lao lên kìa.”

Luôn có người chơi tìm đường chết kiên trì quan niệm sinh mệnh không tắt, tìm đường chết không ngừng. Chơi trò chơi sợ gì chết a, một phút sau sống lại lại là một trang hảo hán.

Sau khi bọn họ lao ra liền trực tiếp xông vào đại quân của Ngưu Lãng Minh Qua.

Cũng không biết là do đếm ngược chiến trường còn chưa kết thúc hay là do Ngưu Lãng Minh Qua đang bị sợ ngây người, bộ phận nhỏ người chơi này thế mà không bị hạ gục trong nháy mắt, sau khi họ điên cuồng chụp hình ở trận doanh đối địch mười mấy giây mới bị đưa về điểm sống lại.

Ngay sau đó, trên tieba liền xuất hiện bài đăng 【 ảnh HD cuộc chiến cuối cùng với Boss phiên bản 】, rất nhanh đã được những người không nhận được mã kích hoạt ấn xem.

Lầu 200: Hắc, hình ảnh cũng thật tuyệt a, nhưng mà có thể mở đèn hay không? Quá mờ, xem đau cả mắt.

Lầy 328: Nhìn qua hình như Boss và quái nhỏ có rất nhiều, người chơi beta có tổng cộng bao nhiêu người vậy?

Lầu 388: Chủ thành còn có NPC a, NPC cùng nhau lên, trong CG không phải rất trâu bò sao? Lại không được thì còn lão Lou, tôi đoán Boss phiên bản này chỉ cần làm giảm lượng máu đến một mức độ nhất định, sau đó lão Lou sẽ lên sân khấu.

Lầu 400: Tôi không có hứng thú với chiến trường cùng Boss phiên bản, tôi chỉ muốn biết lão Lou tổ chức yến hội gì. Tôi nhìn thấy video Viện Trưởng chụp trước đó, có NPC không quen mắt nâng một cái rương vào trong đại sảnh thành chủ. Tôi muốn biết trong rương là cái gì.

Lầu 401: Tôi cũng muốn, tôi còn muốn tham gia tụ hội với NPC, nhìn qua siêu thú vị nha. Chỉ bằng vào trình độ quay chụp không đạt tiêu chuẩn kia của Viện Trưởng mà tôi đã hoàn toàn thỏa mãn giấc mộng công chúa của tôi rồi.

Lầu 460: Phía trang chủ đăng CG chính thức, mau đi xem, lượng tin tức siêu lớn. Trời má mị ma ở trong hộp, tôi không được, phía official thật biết nghĩ, tôi đi vẽ.

Lầu 498: A a a, tôi có thể! Buông cái hộp kia ra, chờ đã, top 10 người chơi cống hiến nhiều nhất trên chiến trường có khen thưởng? Không phải là mị ma đấy chứ? Tôi không cho phép! Buông móng vuốt chóa của các người ra!

Lầu 511: Không được, tôi muốn kéo lại cái bài này về chủ đề. Các người nhìn rõ ảnh chụp của chủ post a, nhiều quái nhỏ cùng Boss tinh anh như vậy, các người lại thảo luận mị ma ngay cả cái góc áo cũng không có?

Lầu 522: Boss làm gì thơm bằng mị ma.

Lầu 523: Boss làm gì thơm bằng mị ma.

Boss đương nhiên không thơm bằng mị ma, Louis biết rõ điều này, cho nên hắn mỉm cười nhìn cái hộp mà Ba Y đưa tới.

Trong phòng nghỉ, Ba Y sử dụng phép thuật thay đổi. Cho nên, dựa theo kế hoạch của anh 17, bên trong cái hộp đưa đến trước mặt Louis này phải là chính hắn chứ không phải mị ma.

Nhưng mà, Louis là ai? Là cẩu quyền lực của thế giới này! Hắn mà không biết xấu hổ thì trình tự nào có thể đánh thắng hắn?

Cho nên hiện tại, đưa đến trước mặt Louis vẫn cứ là cái hộp đựng mị ma. Còn anh 17 thì Louis chuẩn bị một cái hộp khác.

Cái hộp đựng anh 17 hẳn là nên đưa đến đâu chứ?

Louis nghiêng mắt, liếc về phía Beelzebub.

Anh em, chính là cậu. Ai bảo cậu là ma độc thân duy nhất trong Hội bạn rượu chứ?

Hơn nữa, hai tên bệnh trung nhị trong giả thiết gặp phải nhau, chắc chắn sẽ nảy lửa đúng không.

Bùi Y trốn trong hộp, nghiêng tai lắng nghe âm thanh bên ngoài. Y nghe thấy âm thanh tấu nhạc của dàn nhạc, cũng nghe thấy âm thanh nói chuyện của Louis.

Có một âm thanh mà y không biết nói: “Louis, thành phố ngầm của anh bị bao vây.” Thanh âm này không khẩn trương một chút nào mà ngược lại lại lộ ra cảm giác vui sướng khi người gặp họa.

Louis: “Hiển nhiên, ta có mắt. Các con dân của ta có thể xử lý tốt thứ này.”

Thanh âm kia cười một tiếng: “Không phải, ta muốn nói, anh có cần linh hồn của ác ma sừng trâu không? Nếu không cần thì chờ các anh đánh xong xin hãy giao gã cho ta, ta rút linh hồn của gã cầm đi luyện kim.”

Louis trầm mặc một lát: “Cậu đã nhắc ta, ta có thể rút linh hồn của gã ra phong ấn vào trong mạch núi, để các con dân của ta có nơi luyện binh.”

Thanh âm kia nói tiếp: “Anh đúng là tận dụng hết công dụng của đồ vật.”

Bùi Y nghe hai ma nói chuyện, hơi mở to hai mắt nhìn. Đây là đoạn đối thoại đáng sợ cỡ nào, động một chút là rút ra linh hồn của một ứng cử viên Ma vương. Chẳng lẽ đây là cuộc nói chuyện hàng ngày của các thành viên Hội giao lưu vực sâu địa ngục sao? Thật là khủng bố như vậy.

Nhưng mà Bùi Y lại nhịn không được mà tưởng tượng ra bộ dáng đứng trên cả thế giới của Louis khi dùng ngữ khí như vậy nói chuyện, chỉ ngẫm lại đã làm mị ma chân mềm.

Có tiếng bước chân đi gần về phía hộp, Bùi Y cảm giác được đỉnh hộp bị gõ hai cái.

Hắn muốn mở ra sao? Bùi Y ngửa đầu nghĩ.

Nhưng Louis bên ngoài hộp chỉ cười nhẹ một tiếng: “Chờ ta trở lại sẽ mở lễ vật của ta.”

————

Đếm ngược trên chiến trường chỉ còn lại một phút cuối cùng.

Các người chơi trong 10 phút đếm ngược cuối cùng đã bày ra tu dưỡng chiến đấu phi phàm, bọn họ đã xây xong kênh yy chiến đấu, cũng nhanh chóng chọn được đội chỉ huy, còn dựa vào cấp bậc trang bị cùng độ thuần thục kỹ năng của các người chơi đang online mà chia làm đội phổ thông và đội đặc chủng.

Chiến ca vang lên trong yy, các người chơi closed beta cùng tiến vào sẵn sàng đón quân địch.

Đoàn chỉ huy đang thấp giọng trò chuyện trên mic.

Tiểu Phong: “Trò chơi này có thể ra một cái mạng lưới liên lạc trong game được không, hiện giờ tôi nói chuyện cùng mọi người cảm giác bị lặp lại hai lần. Âm thanh trong yy hơi chậm hơn so với trong trò chơi.”

Viện Trưởng: “Haizz, các ông cũng chỉ có phiền não vì đứng nói chuyện gần nhau, tôi đây còn hoàn toàn không nghe được các ông đang nói gì trong game đấy.”

Manh Vương: “Tôi có thể nói hai câu không? Tôi hoàn toàn không nghĩ tới tôi cũng có thể trở thành chỉ huy. Cảm ơn mọi người, cảm ơn mẹ cảm ơn ba, cảm ơn lão Lou, cảm ơn mị ma—-”

Các người chơi trong game phỉ nhổ thanh âm của Manh Vương trong yy và trong game trái ngược (tài khoản nhân yêu có lựa chọn thay đổi giọng nói, âm thanh tài khoản tai mèo của Manh Vương là một giọng loli ngọt lịm),các người chơi cũng liên tục chat trong kênh: “Câm miệng!” “Ông đừng nói chuyện, tôi muốn nghe âm thanh nam thần của Phong Vương!”

Tiểu Phong: “Tôi cầu xin ông hãy câm miệng, hiện giờ tôi đang cảm thấy tai trái là một tiểu loli đáng yêu, tai phải là một mãnh nam tục tằng. Người muốn vỡ đôi.”

Kênh chat bắt đầu cười ha ha ha.

Viện Trưởng: “Còn có 30 giây, lần đầu tiên đánh cái loại chiến trường toàn server này, tôi có chút khẩn trương. Lão Lou cũng không ra nói hai ba câu.”

“Ra rồi.” Cũng ở trên mic, nhưng từ đầu đến giờ vẫn không mở mic nói chuyện Cầu Cổn Cổn đột nhiên nói: “007 báo cáo với bộ chỉ huy, lão Lou đi ra ngoài, hẳn là đi nói chuyện với người chơi.”

Manh Vương: “Tôi vẫn muốn nói, 007 không phải nên an bài ở bên ác ma sừng trâu sao? Vì sao chị Cổn trà trộn vào trong yến hội của lão Lou cũng gọi 007?”

Không cần Cầu Cổn Cổn trả lời, trên kênh đã đều nhịp mà bắt đầu chạy: Bởi vì lão Lou mới là Boss phản diện lớn nhất trò chơi này!

Quả nhiên, khi mà đếm ngược chỉ còn lại 10 giây.

Thân ảnh Louis xuất hiện ở cửa đại sảnh thành chủ.

Cây Bảo thạch địa ngục run run lá cây, kết tinh đá quý tỏa ra ánh sáng mỹ lệ.

Louis: “Các con dân của thành phố ngầm Ám Dạ Chi Tâm, xung phong đi! Giành lấy quả chiến thắng về cho ta, sản xuất ra vinh quang thuộc về chúng ta.”

【 Đinh —— nhiệm vụ cuối cùng khiêu khích của ác ma sừng trâu kích hoạt. Chiến trường bắt đầu 0/10】

【 Đinh —— khích lệ: Chiến tranh đã đến, cầm lấy vũ khí đổ máu vì thành chủ của các bạn đi! Trong lúc chiến tranh tử vong không bị giảm độ thuần thục. Mỗi một lần chém giết một kẻ địch sẽ gia tăng tầng số khích lệ. Tầng số khích lệ càng cao thì tỉ lệ giảm độ bền kỹ năng khi tử vong càng ít.】

【 Đinh —— Chúc phúc của cây Bảo thạch địa ngục” Tất cả người chơi tăng 20% giá trị sát thương, 20% giá trị phòng ngự, thời gian sống lại giảm 50%.】

Louis nói xong, thông báo toàn server vang lên, đợt công kích đầu tiên của ác ma sừng trâu cũng bắt đầu rồi.

Chiến trường này hoàn toàn xa lạ với các người chơi, bọn họ không nắm rõ cơ chế chiến trường, cũng không biết sát thương của quái vật cao bao nhiêu, nhưng cũng may, có 10 đợt công kích. Căn cứ vào kinh nghiệm bình thường, vừa mới bắt đầu sẽ không công kích quá mạnh, khả năng chịu được hẳn là tương đối cao.

“Trước không vội, chờ công kích đến gần rồi lên. Đợt đầu tiên sẽ không quá khó.” Tiểu Phong phân tích hai câu, các người chơi cảm thấy có đạo lý.

Vì thế các người chơi nhìn thấy nhóm NPC đạo sư kỹ năng mang theo học đồ phân khu đứng chuẩn bị, bọn họ cũng học theo, căn cứ vào chức nghiệp khác nhau để đứng, không vội vã lao ra.

Mũ Đỏ gật đầu nói với Defa: “Tuy rằng các con dân này thoạt nhìn lỗ mãng hấp tấp nhưng quả thật đều là những chiến sĩ không tệ.”

Defa vừa định gật đầu đã thấy thú công thành dưới trướng ác ma sừng trâu bắt đầu hành động. Bọn chúng ném vô số hòn đá loại lớn về phía thành phố ngầm.

Ezhan dẫn theo đoàn chiến sĩ giơ khiên lên, mà các người chơi ——

“AOE đá lạc, tản ra!”

(Area Of Effect hay còn được gọi là skill Aoe là tên gọi chung của các kỹ năng có tầm ảnh hưởng, vùng hiệu ứng hay có chức năng xác định phạm vi tấn công theo vùng.)

Hết chương 62
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.