Mấy ngày sau Hàn Yên Yên gọi điện cho Giang Diệp.
“Cậu ấy còn sống.” Giang Diệp nói, “Não thiếu oxy nghiêm trọng, hiện vẫn còn hôn mê.”
Giọng của anh ta nặng trĩu, ẩn chứa sự hối hận. Quả nhiên Dương Tuấn giống như lời nhận xét của bạn gái kiêm cấp dưới của anh, vì còn quá trẻ tuổi mà tham công liều lĩnh, nên đã vô tình dính phải họng súng của đám Nghiêu Sâm đang tìm nội gián.
Vịnh Thanh Hà nằm trong phạm vi giám sát của thành phố, nhưng người của Nghiêu Sâm không vứt xác ở đó nữa, bọn họ tới khu ngoại ô để tìm một cánh đồng hoang và chôn sống Dương Tuấn.
Người của Giang Diệp đào được Dương Tuấn dựa vào định vị trên người cậu, giờ cậu đang giãy dụa bên bờ sinh tử, khả năng chết não là rất lớn.
Hàn Yên Yên hỏi: “Đội trưởng Giang, anh tin tưởng tôi không?”
Giang Diệp im lặng một chút rồi nói: “Tôi tin tưởng cậu là người muốn đem Nghiêu Sâm ra trước mặt công lý giống như tôi.”
Hàn Yên Yên nói: “Vậy chúng ta hợp tác đi.”
Liên minh được thành lập. Có Giang Diệp làm đối tác, hai người họ làm ít công to. Bọn họ đổ lỗi việc tiết lộ giao dịch này lên người Tam Hổ.
Tháng 5 năm ngoái, Hàn Yên Yên đã cố ý đâm một cái gai vào quan hệ giữa Tam Hổ và Nghiêu Sâm. Cái gai này không chỉ đâm vào Tam Hổ, mà cũng xuyên qua Nghiêu Sâm. Tam Hổ có thể biết, dĩ nhiên Nghiêu Sâm cũng có thể biết được.
Cái gọi là lòng nghi ngờ căn bản không thể giải thích được, càng giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-khong-luon-cui-nam-nhan/340966/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.