Nghiêu Sâm không chịu được ngậm lấy đôi môi hồng nhạt kia. Hương thơm mềm mại, thực ấm áp. Đầu lưỡi cô linh hoạt lại nghịch ngợm, thân thể cô vừa xinh xắn lanh lợi khiến người khác chỉ muốn biến cô thành máu thịt của bản thân.
Nụ hôn này không phải chờ không được mà chiếm hữu, cũng không phải dằn không nổi mà xâm lấn. Nụ hôn này dịu dàng lại thoải mái, thậm chí còn mang theo một tia sợ hãi lẫn thử lòng của mối tình đầu tiên.
Đây là lần đầu tiên Nghiêu Sâm hôn cô như vậy. Con người của anh ta thay đổi? Hay là tâm trí của anh thay đổi?
Mặc kệ có là gì, đây là một bước tiến nhỏ của cô.
“Em chăm ngoan học hỏi, đọc sách của em đi, đừng suy nghĩ miên man nữa.” Nghiêu Sâm buông Hàn Yên Yên ra, vuốt ve cần cổ mảnh khảnh của cô. “Em cố gắng đạt được bằng thạc sĩ tiến sĩ gì đó cho thật tốt, khiến anh đẹp mặt. Còn chuyện của anh, em đừng quá lo lắng.”
Anh ngừng một chút, dùng giọng nói tràn đầy tự tin và kiêu ngạo nói với cô: “Cảnh sát à, không quật ngã anh được.”
Hàn Yên Yên “Ừ” một tiếng, nhu nhược không xương dựa vào trước ngực người đàn ông này.
Nhưng mà, muốn diệt anh, không chỉ có cảnh sát, mà còn cả… tôi.
Hàn Yên Yên thường thẻ chi trả các món đồ sinh hoạt thường ngày, lâu lâu mới dùng tiền mặt. Nghiêu Sâm lại ưu tiên dùng tiền mặt hơn. Tiền mặt nằm trong két sắt ở tiểu thư phòng kia, Hàn Yên Yên có thể dùng thoải mái.
Trong phòng máy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-khong-luon-cui-nam-nhan/340959/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.