Nghiêu Sâm dùng một tay ôm cô, một tay hất nhẹ khói: “Điều kiện lúc trước của tôi vẫn còn hiệu lực, vẫn là câu nói kia, đi theo tôi, em không cần nhọc lòng vì tiền bạc nữa. Liệu phí trị liệu của em trai em chỉ là một chuyện rất nhỏ. Giờ đang không có bạn trai, em nên suy nghĩ thật kỹ.” 
Lưu manh nói xong dập điếu thuốc, bàn tay theo vạt áo choàng tắm thăm dò đi vào, sờ dần lên trên. 
Hàn Yên Yên nắm lấy bàn tay Nghiêu Sâm, ngước mắt nhìn anh nói: “Sếp Nghiêu, anh muốn nghe lời nói thật không?” 
Nghiêu Sâm nhướng mày: “Nói.” 
“Hiện tại đúng là tình hình tài chính của tôi gặp chút khó khăn, nguyên nhân chủ yếu là vì phí trị liệu của em trai tôi. Nhưng quan trọng hơn cả, là bởi vì tôi vẫn còn là học sinh, chưa thể làm việc toàn thời gian, không có thu nhập ổn định. Tuy giờ tôi đang làm bán thời gian ở chỗ anh, có duyên gặp được anh, kiếm được một “khoản thu nhập thêm” này, nhưng sau này tôi tốt nghiệp, cầm trên tay bằng cấp đứng đắn, sẽ có công việc đứng đắn, cuộc sống đứng đắn, bạn trai đứng đắn.” Hàn Yên Yên liên tiếp nhấn mạnh hai chữ “đứng đắn”, “Tôi sống một cuộc đời nghiêm túc như vậy thôi, thà làm từng bước, chứ tiếp nhận không nổi việc yêu đương không lấy kết hôn làm mục tiêu, càng không chấp nhận được tình yêu mập mờ, không minh bạch.” 
Đầu lưỡi Nghiêu Sâm chạm nhẹ niêm mạc má, cảm thấy răng có chút đau. 
“Ý em là, tôi không đứng đắn?” Anh hỏi. 
Ánh mắt Hàn Yên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-khong-luon-cui-nam-nhan/340949/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.