“Tất cả giao dịch đều phải trao đổi với giá trị tương đương, tôi cần phải biết được cô muốn thù lao gì từ tôi?” Anh hỏi.
“Hmmm….” Hàn Yên Yên kéo dài giọng mũi, lắc nhẹ ly thủy tinh, “Một người chồng đáng tin cậy?”
Sắc mặt Lưu Thành Vũ không chút biến hóa.
Hàn Yên Yên cười: “Tôi nói thật đấy.”
“Mấy năm nay nhà họ Kiều có biểu hiện xuống phong độ, nhưng vẫn là đối tượng liên hôn tốt nhất trong cảm nhận của ba tôi. Ba không muốn lùi hôn tìm cái mới, tôi cũng không muốn.” Hàn Yên Yên dẫu môi, “Bất hạnh thay, đầu óc anh trai anh bị úng nước. Tôi nghĩ ba tôi không muốn có một người con rể não tàn, dĩ nhiên tôi cũng không muốn. Ai muốn một thằng ngốc làm chồng chứ?”
Hàn Yên Yên chế giễu.
Cô lộ vẻ mặt như vậy ngược lại khiến Lưu Thành Vũ an tâm, anh hỏi: “Đối với hôn nhân này cô có yêu cầu gì?”
Hàn Yên Yên nói: “Tôi muốn có cuộc sống tự do thoải mái.”
Kể cả khía cạnh tình dục? Lưu Thành Vũ mím môi, nói: “Thái độ của cô đối với hôn nhân như thế này khiến tôi không đồng ý được.”
Hàn Yên Yên hơi kinh ngạc: “Tôi cứ tưởng dựa vào kinh nghiệm cuộc sống của bản thân, anh sẽ không quá để ý tới hôn nhân như thế nào cơ.”
Lưu Thành Vũ mím chặt môi, hơi thở quanh thân giảm đột ngột. Nhưng anh không ngờ, Hàn đại tiểu thư đối diện lập tức xin lỗi: “Xin lỗi, tôi vượt giới hạn rồi.”
Lưu Thành Vũ buông lỏng nắm tay, trầm mặc một lúc: “Trước khi có con, tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-khong-luon-cui-nam-nhan/340910/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.