Chương 87 Thiên Kim Thật Bị Pháo Hôi(1) Editor:KL Đến vị diện mới, Đường Ninh vừa mới khôi phục ý thức , liền lập tức cảm giác được một luồng gió mát xen lẫn mùi thơm nhàn nhạt ở trước mặt. Nhẹ nhàng mở mắt ra, nàng liền phát hiện, ngay phía trước nàng chính là hồ sen nho nhỏ , lúc này có thể là mùa hoa sen nở rộ, phóng tầm mắt ra xa tất cả đều rực rỡ, tươi tắn. Lá sen xanh biếc hơi hơi chập chờn đung đưa trong gió chiều, tựa như phỉ thúy chế thành dù nhỏ, những đóa hoa sen màu hồng, màu trắng xen vào nhau, điểm xuyết những đóa màu đỏ, duyên dáng yêu kiều, dáng vẻ thướt tha mềm mại. Nhìn thấy cảnh đẹp như vậy, ngửi ngửi mùi thơm gió nhẹ đưa tới thấm vào ruột gan , khóe miệng Đường Ninh không khỏi nhẹ nhàng nhếch lên. Chính là lúc này, một thanh âm thanh thúy non mềm bỗng nhiên sau lưng nàng vang lên.
"Cô nương,sao người lại trốn ở chỗ này? Làm em tìm mãi." Nghe nàng ta nói, Đường Ninh vô thức quay đầu, liền nhìn thấy một tiểu nha đầu mặc một kiện y phục màu vàng nhạt , chải kiểu song nha kế, nhìn chỉ có mười ba mười bốn tuổi , dùng tay nhỏ trắng noãn cản ở trên trán của mình, đang đứng bên ngoài đình , cũng không biết là do nóng,hay là phơi nắng, hai má đỏ rừng rực, liền chóp mũi đều thấm ra hai giọt óng ánh mồ hôi. (*song nha kế)Nàng ta thấy Đường Ninh xoay người lại, liền lập tức buông xuống bàn tay đang cản mặt trời,nhìn Đường Ninh cười đến hồn nhiên lại vui mừng, "Cô nương, Vệ thế tử hôm nay lại tới rồi đấy, người muốn hiện tại liền đi đổi y phục đi gặp ngài ấy hay không? Xuân Đàn bọn họ đã trong vườn chờ chúng ta, chỉ đợi người đi qua, liền lập tức rửa mặt trang điểm cho người, hôm nay người muốn mặc váy lụa tuyết không?"
Có thể là vị Vệ thế tử này đến làm tiểu nha đầu mặt tròn xuất phát từ nội tâm cảm thấy cao hứng giùm Đường Ninh , không phải sao, vừa nhắc nói đến, người liền như chú chim nhỏ ríu rít không có ngừng. Nghe đến đó, Đường Ninh liền vô ý thức ở trong lòng nhướng mày, sau đó che miệng cười nhẹ, "Thế nào thấy Vệ thế tử tới em so với ta còn cao hứng hơn vậy, đi, mau mau dẫn đường đi!" Nàng vừa nói xong, liền thấy tiểu nha đầu mặt tròn y phục vàng nhạt trước mặt hướng về phía nàng le lưỡi một cái, "Em cũng là vì cô nương vui vẻ . . ." Tiểu nha đầu chỉ lầu bầu một câu như vậy, liền dẫn đầu đi về phía trước. Đi theo phía sau nàng ta, Đường Ninh thừa cơ hội này,để 54088 đem cốt truyện vị diện truyền tống cho nàng. Nhìn tiểu nha đầu phía trước mặc váy dài, chải búi tóc , còn có phục sức mặc trên người mình bây giờ,Đường Ninh liền biết đây là vị diện cổ đại .
Ừm, thế giới này, nàng vẫn như cũ tên Đường Ninh. Vốn chỉ là nữ nhi độc sinh của phú thương Giang Nam , cũng coi là được sủng ái như châu như bảo mà lớn lên, ai có thể nghĩ ngay khi nàng mười bốn tuổi, một năm này, phú thương ngoài ý muốn qua đời, các thân thích trong nhà liền nhìn chằm chằm gia sản dày đặc của nhà nàng , ngo ngoe muốn động. Phú thương sớm mất đi phu nhân của mình cùng nhũ mẫu trong nhà, lúc này, bệnh nặng hấp hối kéo lấy thân thể tìm được Đường Ninh, đồng thời nước mắt chảy ngang cáo tri thân thế chân chính của nàng . Nguyên lai mười bốn năm trước, bởi vì phú thương làm ăn bên ngoài, liên tiếp ba tháng đều không truyền bất cứ tin tức gì đến trong nhà , bên ngoài liền có tin đồn truyền phú thương không chừng sớm đã gặp bất trắc. Vì cầu phúc cho phu quân ,phu nhân phú thương vậy mà không để ý thân thể chính mình sắp chuyển dạ, mang theo nhũ mẫu cùng nha hoàn, tôi tớ liền đi đến một ngôi chùa nghe nói rất linh ở gần đó. Lại không nghĩ trên nửa đường,phu nhân đang ung dung thì ngẫu nhiên gặp một phu nhân khác ăn mặc lộng lẫy, trò chuyện vui vẻ, đồng thời biết được, nhà phu quân vị phu nhân này họ Tần,hình như trong quân đội còn đảm nhiệm chức quan gì đó, bà ấy trước kia cũng ở biên cương, lại bởi vì có bầu, thêm nữa vùng đất biên cương nghèo nàn, bất lợi cho việc dưỡng thai, bà mới dưới sự bảo vệ của hộ vệ trong nhà đi tới kinh thành sinh nở. Hai người đang trò chuyện, ai ngờ đúng lúc này, một đám người áo đen từ trên trời giáng xuống,có những hộ vệ kia bảo vệ ở trung tâm, hai người mới cùng nhau trốn thoát, tiến vào một hang động ẩn núp. Khi đó phu nhân phú thương trừ nhũ mẫu bên cạnh thì nha hoàn tôi tớ khác sớm đã mất mạng trong chiến đấu hỗn loạn , mà phu nhân lộng lẫy bên cạnh trừ mấy tiểu nha hoàn mặt mỏng , cũng không còn gì khác bất kỳ kẻ nào. Bởi vì quá kinh hoảng, hai người cơ hồ cùng nhau động thai khí, tiểu nha hoàn bọn họ cái gì cũng đều không hiểu, cho nên người hỗ trợ đỡ đẻ liền chỉ còn lại một mình nhũ mẫu của phú thương, tiểu nha hoàn bọn họ thì sớm bị đuổi đến một bên, miễn cho thêm phiền. Cuối cùng dưới sự hỗ trợ của một mình lão nhũ mẫu , hai vị phu nhân lần lượt sinh hạ hai vị cô nương, bởi vì phu nhân lộng lẫy dưỡng thai tương đối tốt, hài tử cũng tương đối lớn, cơ hồ vừa sinh hài tử,bà liền bởi vì thể lực chống đỡ hết nổi hôn mê đi. Phu nhân phú thương là bởi vì mang thai sau ba tháng luôn luôn lo âu an nguy của phu quân , ăn không ngon ngủ không yên, thai nhi cũng nuôi tương đối nhỏ, chờ sinh xong người còn tính là thanh tỉnh. Sau đó nữ nhân mặt không có chút máu nhìn thấy nữ nhi của mình hơi có vẻ gầy yếu, lại nhìn một chút cô nương của phu nhân lộng lẫy sinh hạ đang khóc lên vang động trời để cầu sữa nương của mình, thêm vào đến bây giờ phu quân nhà mình như cũ hoàn toàn không có tin tức ,sợ hãi,ma xui quỷ khiến,bà liền đem hai đứa bé đổi. Bởi vì một khi phú thương chết ở bên ngoài, một nữ nhân như bà gia tuyệt đối không cho được nữ nhi nhiều hậu đãi sinh hoạt, nữ nhi liền khóc lên thanh âm tinh tế nho nhỏ,bà sợ, sợ nuôi không nổi nàng, nữ nhân kia không giống, nhà chồng bà ấy là tướng quân triều Đại Lâm, con gái bà đi qua đó, khẳng định sẽ được nuôi rất khá,nhất định là thế! Nhìn xem bà khóc đến thảm thảm ưu tư như vậy, thậm chí đều quỳ xuống, nhũ mẫu chỗ nào chịu được, thế là tâm hung ác, tay run một cái, liền đem đổi hai tiểu cô nương còn trong tã lót. Đổi xong, chẳng ai ngờ rằng, bất quá ba ngày, phú thương liền phong trần mệt mỏi chạy về, không chỉ có như thế, còn kiếm lời một số bạc lớn . Biết được tin tức này phu nhân phú thương không chỉ có không có nhiều vui vẻ, ngược lại bởi vì đang hối hận lo lắng áy náy tự trách các loại cảm xúc dây dưa, không tới mấy năm , cuối cùng khi Đường Ninh bốn tuổi liền một câu đều không lưu lại, liền buông tay nhân gian. Nhũ mẫu sau khi phu nhân phú thương chết đi cũng nghĩ qua đem bí mật này nói ra, chỉ tiếc, lá gan của bà quá nhỏ, càng sợ mình bị giận chó đánh mèo, cho nên thẳng đến thấy được Đường Ninh tứ cố vô thân, chính mình cũng sắp chết, mới rốt cục trước khi chết, bởi vì lương tâm tra tấn, đem chuyện này nói ra. Nghe xong bí mật thân thế chính mình Đường Ninh không phải không khϊếp sợ, nhưng càng quan trọng hơn là nàng từ trong đó thấy được đường đời của chính mình. Dù sao Đường gia còn có tộc lão, phú thương cũng có huynh đệ, tài sản này thế nào cũng không đến trên đầu nàng, càng tệ hơn là tài sản kế thừa không được vậy thì thôi, nàng sợ nhất mình bị người trong nhà tùy ý gả, đến lúc đó thật là liền kêu trời, trời không thấu,kêu đất, đất không nghe. Hạ quyết tâm Đường Ninh cuối cùng lấy ít tiền tài, một thân một mình nữ giả nam trang, giả làm thư sinh đi kinh thành tìm người thân . Khả năng thật sự là do thiên tính mẫu tử , nàng vừa mới tiến kinh, liền gặp Tần phu nhân ung dung hoa quý năm đó . Ngươi hỏi nàng làm thế nào mà nhận ra, thực sự là nàng rất giống mẫu thân nàng, khóe mắt đuôi lông mày hai người, cộng thêm một điểm tâm linh cảm ứng, làm nàng một chút là có thể khẳng định vị Tần phu nhân nhất định chính là mẫu thân của nàng. Ôm chờ đợi như thế, một lần nữa đổi về nữ trang, Đường Ninh gõ cửa lớn phủ tướng quân . Đúng vậy, Tần phu nhân chính là phu nhân của đại tướng quân trấn Bắc triều Đại Lâm . Quá trình nhận thân rất đơn giản, thực sự là gương mặt này của Đường Ninh cũng đã là chứng cứ sống sờ sờ, lại thêm nàng còn nói ra con gái phú thương đổi trở thành đại tiểu thư duy nhất của phủ tướng quân-Tần Thiên Thiên trên người còn có vết bớt ở chỗ kín, nhũ mẫu nói cho nàng biết đủ loại chi tiết trong sơn động năm đó. Một nhận xong thân nhân, Tần phu nhân cơ hồ lập tức liền ôm nàng bắt đầu khóc ồ lên. Mặc dù bọn họ thương nữ nhi Tần Thiên Thiên này mười bốn năm, nhưng nữ nhi ruột của họn họ cũng ở bên ngoài ăn khổ mười bốn năm, thân hào nông thôn người ta làm sao có thể so sinh hoạt cùng giáo dưỡng với phủ tướng quân . Cho nên rất nhanh, bọn họ liền công bố ra ngoài thân phận con gái ruột của Đường Ninh, bởi vì phú thương cùng phu nhân phú thương tất cả đều qua đời, cho nên bọn họ để Tần Thiên Thiên ở lại đồng thời cho nàng ta thân phận dưỡng nữ, chuẩn bị về sau cùng nhau yêu thương hai nữ nhi . Quan hệ ở phủ tướng quân rất đơn giản, bởi vì thuở nhỏ quan hệ thanh mai trúc mã, Tần tướng quân cùng phu nhân nhà mình quan hệ rất là thân mật, thành hôn nhiều năm đều chỉ coi trọng một mình bà không nói, hậu viện sạch sẽ ghê gớm, thậm chí liền thanh lâu đều xưa nay không đi, nhiều năm như vậy, hai người có bốn nam,một nữ, luôn luôn ân ân ái ái. Mà trước kia bốn người ca ca sủng Tần Thiên Thiên biết dường nào , cũng đều tiếp nhận quyết định như vậy, mặc dù tạm thời còn không quen, nhưng bọn hắn như cũ vẫn dùng phương thức thô phóng, không được tự nhiên của mình lấy lòng Đường Ninh . Dù sao thân muội muội của bọn hắn luôn luôn lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy , bọn họ mặc dù cùng Tần Thiên Thiên quan hệ tốt hơn , nhưng vì không để cho Đường Ninh khó chịu, mặc kệ sự tình gì, bọn họ đều nên đối xử như nhau, thậm chí muốn càng thiên vị Đường Ninh một ít mới được. Người Tần gia đều rất tốt, được nhận trở lại trong gia đình thế này đối Đường Ninh mà nói, cũng là một loại may mắn. Nhưng mấu chốt là, bởi vì Tần Thiên Thiên sắp đến tuổi cập kê ,nữ nhi nhà bình thường đến cái tuổi này cơ bản đều đã có hôn ước. Tần Thiên Thiên đương nhiên cũng không ngoại lệ. Vị hôn phu của nàng ta không phải người khác chính là trưởng tử Kiến vương đương triều , thế tử Vệ Cảnh. Kiến vương bởi vì đi theo lão Hoàng đế cùng nhau đánh thiên hạ, ở thời khắc triều Đại Lâm khai quốc, lão Hoàng đế nhớ kỹ công lao của ông liền phong Vương. Sở dĩ lựa chọn cùng Tần gia kết thân, nhìn trúng chính là thân phận đích nữ phủ tướng quân của Tần Thiên Thiên. Nhưng hôm nay đích nữ là giả, còn thành dưỡng nữ,đích nữ chân chính của Tần gia trở về, Kiến vương còn chưa có phát biểu dị nghị gì, Kiến vương phi đã muốn giải trừ hôn ước này trước, bà lúc trước vẫn không thích Tần Thiên Thiên nhìn qua quá phận ngây thơ hồn nhiên, trách trách hô hô , nhi tử còn bị nàng ta mê hoặc muốn chết muốn sống, thậm chí còn bởi vì nàng ta mà ngỗ nghịch qua chính mình không chỉ một lần. (*trách trách hô hô(咋咋呼呼)Thẳng thắn, không có tâm xấu, thẳng tính, thích hành động,người ngay thẳng, làm mọi thứ vô tội vạ là người khiến mọi người không nói nên lời;tùy tiện,cẩu thả,không cẩn thận,có trí tuệ cảm xúc thấp, hay nói và làm mọi việc.) Lần này thậm chí còn đi đến quân doanh để tích lũy quân công, vì kiến công lập nghiệp về sau nở mày nở mặt cưới Tần Thiên Thiên vào cửa. Không cưới vào cửa liền đã thế này, nếu là cưới vào, nương như bà chỉ sợ đều sẽ bị đứng một bên, trọng yếu nhất chính là Tần Thiên Thiên kia hạnh mặt má đào,cằm nhọn, một bộ tướng mạo phúc bạc ,dù sao bà chính là không thích. Cứ không thích như thế cho tới khi bà nhìn thấy Đường Ninh,không thích này càng đạt đến đỉnh điểm. Chỉ vì Đường Ninh ăn mặc đẹp đẽ, môi không điểm mà đỏ, lông mày không vẽ mà cong, mắt ngọc mày ngài, màu da trắng nõn, xương cốt oánh nhuận, tự nhiên hào phóng,Tần Thiên Thiên đứng bên cạnh ,khí phái toàn thân cơ hồ một chút liền không thể so được với nàng. Bởi vậy, Kiến vương phi liền càng muốn giải trừ hôn ước. Nhìn thấy Đường Ninh, một suy nghĩ hoang đường chậm rãi trong lòng của bà sinh sôi. Dù sao bà định cho A Cảnh nhà mình là đích nữ phủ tướng quân , vậy dĩ nhiên là ai là đích nữ thì sẽ gả cho A Cảnh, thế là bà mơ hồ đề cập chuyện này với phu nhân tướng quân. Ngay cả lời đều chưa nói xong, Tần phu nhân bên kia còn chưa có phát biểu ý kiến, ngoài ý muốn nghe đến mấy câu này Tần Thiên Thiên liền trực tiếp nhảy ra ngoài, nói nàng ta nguyện ý đem hôn ước tặng cho Đường Ninh, nàng ta đã thiếu Đường Ninh rất rất nhiều, vốn cũng không nên chiếm lấy hôn ước này không thả. Nói,nàng ta liền che mặt chạy,người phía sau đuổi cũng không kịp. Sau đó không đến một ngày, người bên ngoài đều biết tin vị hôn thê của Vệ Cảnh đổi thành thiên kim thật phủ tướng quân Tần Đường Ninh. Chỉ một tin tức như vậy làm Tần phu nhân tức giận đến quá sức. Dù sao,Ninh Ninh của bà cần gì phải vụ hôn nhân này, nàng lấy thân phận đích nữ phủ tướng quân dạng lang quân gì như ý tìm không thấy, lại nói, Vệ Cảnh đã là đối Thiên Thiên tình căn thâm chủng, nếu cưới Ninh Ninh thật như thế nào lại đối xử tốt với nàng được? Nhưng việc đã đến nước này, Kiến vương phi cũng bên ngoài cướp nhận vụ hôn nhân này, phủ tướng quân cuối cùng cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn. Thanh danh của nữ nhi quan trọn bao nhiêu, không phải người khác không biết, nếu bọn họ hiện tại ra ngoài nói với người khác Đường Ninh không có đính hôn, không ai tin không nói, Ninh Ninh không chừng còn có trên lưng một cái danh từ hôn. Bởi vì chuyện này, Tần phu nhân đi giận chó đánh mèo Tần Thiên Thiên, nhưng nhìn nàng ta khóc đến mắt đều sưng thành hột đào, lời nói giận chó đánh mèo gì đều cũng không nói ra được. Thế là dưới tình huống Đường Ninh hoàn toàn không biết gì cả, nàng có một vị hôn phu. Một đầu khác Vệ Cảnh hăng hái sau khi trở về, lại bị bảo vị hôn thê hắn tâm tâm niệm niệm thay người. Hắn lập tức nổi giận phừng phừng đi phủ tướng quân, trực tiếp liền cùng Đường Ninh gặp mặt một lần. Vừa nhìn thấy đối phương, hai người liền lập tức kinh ngạc trừng lớn mắt. Bởi vì, bọn họ nhận biết. Cái này phải nói đến Vệ Cảnh trên đường đi quân doanh. Kỳ thật sớm trước khi đến kinh thành, Đường Ninh cũng có một vị hôn phu, là lão phụ thân phú thương lập thành cho nàng, là tiểu tú tài trong thôn,nữ thương hộ gả tú tài nghèo gì đó cũng thập phần phù hợp, chỉ bất quá tú tài kia trông nhã nhặn, trắng tinh, ai ngờ lại là bên trong lại gian xảo, cầm bạc của Đường lão gia , giới thiệu Đường lão gia với lão sư tốt của hắn,lại bí mật cùng tiểu thanh mai sát vách nhà mình câu kết làm bậy, cuối cùng còn làm cho người ta có bầu, nếu như không phải cô nương kia khốc khốc đề đề tìm đến Đường Ninh, chỉ sợ nàng cùng Đường lão gia thật sẽ bị ngụy quân tử lừa gạt một lúc lâu. Từ hôn, khẳng định phải từ hôn, Đường lão gia không thoái hôn, nàng cũng muốn từ hôn. Nàng liền chưa thấy qua buồn nôn như vậy người. Có ai nghĩ được, vừa mới lui thành hôn, tú tài kia liền mua chuộc nha hoàn của nàng, lừa đi nàng ra, bởi vì không nỡ phú quý của Đường gia , vậy mà muốn cùng Đường Ninh gạo sống làm thành cơm chín, không để cho nàng không lấy hắn. Về sau nếu không phải ngoài ý muốn Vệ Cảnh đi ngang qua phát hiện đến không thích hợp, thuận tay cứu nàng, chỉ sợ trong sạch của Đường Ninh cứ như vậy bị súc sinh kia làm hỏng. Bởi vì khó thở, nàng tại chỗ liền chống nạnh, chỉ vào mũi tú tài kia liền bắt đầu chửi ầm lên, nói gần nói xa đều là ghét bỏ tú tài nghèo kiết hủ lậu buồn nôn, đồng thời tỏ vẻ chính mình từ hôn là đúng, chưa thấy tiện bại hoại như hắn. . . Ngay lúc đó Vệ Cảnh cứ như vậy trơ mắt nhìn cô nương hoa mẫu đơn bình thường kiều diễm , một ngụm không nghỉ mắng tên kia,đã cảm thấy cô nương này rất hung hãn bá đạo,không ngọt nào như muội muội thuở nhỏ cùng nhau lớn lên Tần Thiên Thiên của hắn, mặc dù trên mặt không tỏ vẻ gì, nhưng đối với Đường Ninh ấn tượng cũng không quá tốt, chỉ cảm thấy lại thô tục lại điêu ngoa. Nhưng Đường Ninh lại không như thế, anh hùng cứu mỹ nhân loại chuyện như vậy uy lực quá lớn, Vệ Cảnh lại là một thân giáp trụ, quả nhiên khí chất anh hùng bừng bừng. Nàng liền động tâm. Chỉ tiếc, đối phương chỉ là đi ngang qua, nàng chỉ sợ cả đời cũng sẽ không cùng hắn lại có bất kỳ gặp gỡ nào. Nhưng ai có thể nghĩ đến, hắn lại chính là vị hôn phu từ trên trời rớt xuống của nàng đâu. Vừa nhìn thấy Vệ Cảnh, trước kia còn muốn cho dù thanh danh kém cũng muốn từ hôn, Đường Ninh tại chỗ liền quyết định không thoái hôn. Chỉ có động tâm trong chớp mắt như vậy mà làm hại nàng có đường đi mà không đường về . Vệ Cảnh đi tìm Tần Thiên Thiên, bất kể thế nào nói với nàng ta đều nói không thông, không chỉ có như thế, nàng ta còn kêu hắn đi tìm vị hôn thê chân chính của hắn- Đường Ninh, một bộ lãnh đạm kia cơ hồ một chút liền làm tim Vệ Cảnh đau nhói. Thế là mặc kệ trong lòng không thích Đường Ninh, thậm chí còn có chút giận chó đánh mèo, hắn như cũ sẽ vì Tần Thiên Thiên, mỗi ngày mỗi ngày tìm đến Đường Ninh, đưa nàng đủ loại tiểu lễ vật, ước chừng cùng nàng ra ngoài đủ loại dạo chơi. Qua mấy lần, hắn rốt cục thấy được Tần Thiên Thiên trốn ở cột trụ hành lang sau lệ rơi đầy mặt , hai người giày vò, cuối cùng Tần Thiên Thiên bị bức phải thừa nhận chính mình còn thích hắn. Thế nhưng làm sao bây giờ? Nàng ta hiện tại chỉ là dưỡng nữ, lúc trước cảnh tượng như vậy, nàng ta trừ đem hôn ước nhường lại còn có biện pháp gì sao? Mấu chốt nhất là nàng ta phát hiện Đường Ninh giống như cũng thích Vệ Cảnh, cho nên dứt khoát quên đi thôi. Nàng ta nguyện ý,Vệ Cảnh không nguyện ý. Hai người bắt đầu ngươi đuổi ta trốn, đồng thời không chỉ một lần lấy cớ với Đường Ninh , cũng mang Tần Thiên Thiên ra ngoài, sau đó sau lưng Đường Ninh ngầm một lần lại một lần kìm lòng không được, đương nhiên,trước mặt Đường Ninh ngược lại là giả bộ hảo hảo. Thẳng đến —— Tần phu nhân phát giác được không thích hợp, bắt đầu bắt đầu thương nghị lên việc hôn nhân cho Tần Thiên Thiên. Vệ Cảnh liền luống cuống. Người hoảng hốt thì chủ ý ngu ngốc liền dễ dàng xuất hiện. Hắn quyết định tìm một mối hôn nhân tốt cho Đường Ninh. Tìm thế nào? Trong bữa tiệc thưởng cúc của trưởng công chúa , đem Đường Ninh mê ngất, sau đó đem nàng cùng con trai của Hộ bộ thượng thư hắn đã sớm nhắm nhốt trong một gian phòng, lại dẫn người đến xem, như vậy đến lúc đó hôn ước của hắn cùng Đường Ninh liền sẽ hủy bỏ. Đường Ninh có phu quân tốt, hắn cũng có thể cùng với Thiên Thiên. Nhưng ai liệu được trong quá trình áp dụng kế hoạch xảy ra ngoài ý muốn,con trai của Hộ bộ thượng thư phát giác được không thích hợp, sớm chạy trốn,con trai trưởng công chúa, cháu của Quắc Quốc công ,ăn chơi nổi danh kinh thành Hạ Lan Nhược bởi vì ngoài ý muốn bị ám hại, mơ màng đẩy cửa phòng ra, nằm ở bên người Đường Ninh, hai người còn bị người bắt đến. Cuối cùng Đường Ninh thật không còn danh dự gả đi phủ quốc công. Vệ Cảnh thì cùng Tần Thiên Thiên người hữu tình cuối cùng cũng thành thân thuộc. Sau khi cưới Đường Ninh,bị nàng lòng tràn đầy căm ghét ,Hạ Lan Nhược chạm qua nàng một lần. Chuyện này cũng coi như xong, ba ngày lại mặt còn ngoài ý muốn nghe được Tần Thiên Thiên chất vấn Vệ Cảnh. Cũng là lúc này, nàng mới biết được, nàng sở dĩ sẽ có được một đoạn hôn nhân như thế hoàn toàn là do Vệ Cảnh mà mình thích đến tâm tâm niệm niệm một tay tính toán, hắn không muốn làm bẩn thanh danh cũa Tần Thiên Thiên, cũng chỉ có thể ra tay với nàng. Nhưng nàng làm gì sai sao? Từ vừa mới bắt đầu đoạn hôn ước này cũng không phải là nàng muốn, vì cái gì còn muốn bị ép tiếp nhận khuất nhục lớn thế này? Chẳng lẽ chỉ có Tần Thiên Thiên là người, nàng là người nhưng tâm sẽ không đau đớn sao? Nhưng không bằng không chứng, nàng chính là nói ra chỉ sợ cũng sẽ không có người tin nàng, thế là trở lại phủ quốc công, Đường Ninh bắt đầu liều mạng buộc Hạ Lan Nhược tiến tới, nàng không cần gì khác, liền muốn sống ra một hơi, nếu không nàng sẽ phát điên, thật sẽ phát điên. Chỉ tiếc, lại làm cho Hạ Lan Nhược càng ngày càng chán ghét nàng, thậm chí vì cách ứng nàng, mới tân hôn một tháng liền tiếp nhận mấy phòng tiểu thϊếp, liền nữ tử thanh lâu đều có, người Tần gia tìm đến, hắn cũng là lợn chết không sợ bỏng nước sôi. Đường Ninh muốn vinh quang, hắn liền nhất định phải dán bùn trên mặt của nàng . Sau khi thành thân Đường Ninh càng ngày càng sụp đổ, có ai nghĩ được đúng lúc này,gió lại chuyển, có một ngày Hạ Lan Nhược giống như là bỗng nhiên đổi tính, lãng tử quay đầu, bắt đầu đối xử với nàng khá hơn. Đánh không đánh lại, mắng không nói lại, thậm chí còn nghe lời nói của Đường Ninh cũng muốn ra ngoài kiến công lập nghiệp. Càng bởi vậy trên chiến trường đủ loại hung hãn không sợ chết, thanh danh truyền xa, cuối cùng được thắng trở về cười ôm lấy Đường Ninh. Thời điểm nàng sinh bệnh, càng không ngủ không nghỉ canh giữ ở bên giường của nàng, chiếu cố nàng. Tâm cũa Đường Ninh cũng không phải làm bằng sắt, dưới thế công này, nàng rất nhanh lại một lần nữa luân hãm. "Về sau chúng ta hảo hảo qua, được chứ?" Đây là câu nói đầu tiên nàng sinh bệnh tỉnh lại nói với Hạ Lan Nhược . Mà liền tại nói xong một câu nói như vậy về sau ban đêm một ngày nào đó , nàng liền bị người mê ngất, nhưng cũng có thể là loại này thuốc mê đối với thân thể nàng chỉ có tác dụng rất nhỏ. Thời khắc nàng mê man , ngoài ý muốn nghe được Hạ Lan Nhược tính toán với nàng. Hiện nay Hoàng đế Tư Đồ Ngân là tâm ngoan thủ lạt, tên điên ngang ngược vô dáng, hậu cung mỹ nhân vô số, nhưng đến nay chưa có sinh ra một đứa bé. Thường thường coi trọng một mỹ nhân liền muốn lập tức đưa nàng ta vào trong cung,là người Hạ Lan Nhược đã từng mến yêu, con gái của Kỷ thừa tướng, Kỷ Mộ Thanh chính là bởi vì nguyên nhân này tiến vào cung, thậm chí còn được phong làm Thần phi, Tư Đồ Ngân một năm có hơn nửa năm đều là trong cung nàng ta vượt qua, danh tiếng nhất thời có một không hai, thậm chí vô số người đều hoài nghi nàng ta có phải sớm muộn có một ngày được Hoàng đế phong làm Hoàng hậu hay không. Chỉ tiếc, mới bất quá mấy năm, Thần phi bởi vì một lần ngự tiền thất lễ liền bị Hoàng đế âm tình bất định bệnh xà tinh cho vào lãnh cung. Trong lãnh cung của hắn cũng không biết ở bao nhiêu nữ nhân, bị hắn dọa điên, bị hoàn cảnh bức điên một nắm lớn, Kỷ Mộ Thanh sao có thể chịu được cuộc sống như vậy, cho nên nàng ta cơ hồ một chút liền nghĩ đến người đã từng là người yêu (lốp xe dự phòng)của mình-Hạ Lan Nhược, cầu hắn cứu nàng ra ngoài, nàng cũng sắp sống không nổi nữa. Thu được tin tức của Kỷ Mộ Thanh hắn một chút liền xuẩn xuẩn dục động. (*xuẩn xuẩn dục động(蠢蠢欲动)ẩn dụ cho việc kẻ thù chuẩn bị tấn công hoặc kẻ xấu âm mưu gây rối) Đặc biệt là Kỷ Mộ Thanh còn cùng hắn giải thích trong hoàng cung nhiều năm như vậy, nàng vẫn còn tấm thân xử nữ. Nguyên lai Hoàng đế điên Tư Đồ Ngân khi hắn còn là Thái tử , cũng bởi vì Tiên Hoàng luôn luôn sủng ái quý phi cùng con trai quý phi, không chỉ có mẫu thân bị người hại chết, chính mình cũng bị hạ kịch độc, độc này khiến cho ngày qua ngày đầu đau muốn nứt, chỉ có ngửi thấy mùi thơm trên cơ thể nữ nhi mới có thể bình yên chìm vào giấc ngủ, nàng ta bởi vì giờ người yếu ớt, từng dùng qua Tê Hà tự sớm đã viên tịch, lão chủ trì mình chế biến ấm hương cho nàng ta, từ bé mùi thơm trên người liền so với người khác nồng đậm một ít, mới khiến cho Tư Đồ Ngân nhìn trúng nàng ta, đồng thời sủng ái nàng ta lâu như vậy. Nhưng kỳ thật hai người cái gì cũng chưa từng xảy ra. Đối với lời nói của Kỷ Mộ Thanh,Hạ Lan Nhược tin. Hắn cho tới bây giờ đều ái mộ Kỷ Mộ Thanh, thậm chí. . . Thậm chí không tiếc vì nàng ta qua nhiều năm như vậy, luôn luôn lấy hình tượng ăn chơi gặp người, chính là vì không đón dâu, hiện tại Kỷ Mộ Thanh muốn hoàn hoàn chỉnh chỉnh trở lại bên cạnh hắn, tâm nguyện nhiều năm cuối cùng cũng có được, hắn vì sao lại không cố có được. Nhưng thực tế thì sao? Lúc trước vào cung xem như Kỷ Mộ Thanh cùng gia gia của nàng ta-Kỷ Tương cùng nhau tính toán, nàng ta phát hiện đến Tư Đồ Ngân đối nàng ta hứng thú, bị vị trí Hoàng hậu làm choáng váng đầu óc, lúc này liền đều không để ý tới tình lang Hạ Lan Nhược , liền chủ động lựa chọn tiến vào cung. Đương nhiên, trước mặt Hạ Lan Nhược , nàng ta biểu hiện tự nhiên là mọi loại đều là mệnh, nửa điểm không do mình lựa chọn,bạch liên hoa yếu đuối. Nhưng cũng bởi vậy làm nốt chu sa nhiều năm trong lòng Hạ Lan Nhược , bạch nguyệt quang trước giường. Nhưng người nào biết tiến vào cung Kỷ Mộ Thanh mới phát hiện, sự tình cùng với nàng ta nghĩ hoàn toàn khác biệt, Tư Đồ Ngân mặc dù cùng với nàng ta ngủ ở cùng nhau, nhưng căn bản sẽ không chạm nàng ta, không chỉ có như thế, nàng ta tính toán muốn cùng hắn phát sinh tiến một bước quan hệ, lại kém chút bị Tư Đồ Ngân trong mắt hoàn toàn đỏ đậm gϊếŧ. Nàng ta sợ, rất sợ, thế nhưng ác ma này nhưng căn bản không muốn thả nàng ta rời đi, thậm chí liền nàng ta đều không cho liên hệ với bên ngoài. Nhưng chậm rãi, ngay cả hương trên người nàng đều áp chế không nổi chứng bệnh đau đầu của hoàng đế điên. Thường thường nửa đêm tỉnh lại, nàng ta liền thường xuyên hoảng sợ phát hiện Tư Đồ Ngân ngồi trên đấu giường của hắn, tay bấm hướng cổ của nàng ta. Cuối cùng bởi vì một lần thất lễ nho nhỏ, nàng ta bị vào lãnh cung. Ngay từ đầu không cần đối mặt cái người điên kia, nàng ta là mừng thầm, nhưng rất nhanh nàng ta phát hiện lãnh cung thực sự là quá khó chịu, xung quanh tất cả đều là đủ loại nữ nhân điên điên khùng khùng,người bị đánh đến đau gần chết, đồ ăn tất cả cũng không có, nàng hoài nghi mình còn đợi ở chỗ này nữa, nàng ta sớm muộn có một ngày sẽ không âm thanh vô tức chết ở chỗ này. Thế là khi Tư Đồ Ngân hoàn toàn buông lỏng trông giữ nàng ta, nàng ta nghĩ cách liên lạc Hạ Lan Nhược. Ai cũng nghĩ không ra trùng hợp như vậy, lúc này Hạ Lan Nhược còn từ trong tay một người giang hồ ngoài ý muốn được một biện pháp dịch dung. Hắn thí nghiệm qua sau phát hiện là thật. Lại trùng hợp nhận được tin tức của Kỷ Mộ Thanh hắn tâm tâm niệm niệm yêu lâu như vậy . Một ý niệm trong đầu Hạ Lan Nhược sinh sôi ra. Từ trong hoàng cung trộm ra một người là rất khó, lại thêm hắn hiện tại đã cưới thê tử, Mộ Thanh sau khi trở về hoàn toàn mất hết vị trí của nàng ta, huống chi gương mặt nàng ta kia một khi bị Tư Đồ Ngân phát hiện, chỉ sợ toàn bộ phủ quốc công phải gặp tai ương. Hắn cũng không tin Đường Ninh hiểu ý cam tình nguyện, cho nên chỉ có đưa nàng thay thế Mộ Thanh đưa vào trong lãnh cung, mới có thể vĩnh viễn trừ hậu hoạn. Thế là tâm tư hung ác. Hạ Lan Nhược liền chuẩn bị đem mặt Đường Ninh cùng Kỷ Mộ Thanh triệt để đổi. Nhưng bởi vì thuốc này cần trong lòng bình thản vui sướng dùng mới có thể có hiệu quả, huống chi một khi Mộ Thanh trở về, hắn thái độ ác liệt bỗng nhiên thay đổi tốt cũng dễ dàng dẫn tới người khác hoài nghi, cho nên hắn lựa chọn bắt đầu thu liễm lại chính mình đối với Đường Ninh khá hơn. Đường Ninh nói với hắn muốn cùng nhau hảo hảo qua, Hạ Lan Nhược không phải không xúc động qua, nhưng hắn càng muốn cùng nữ nhân mình yêu thích sinh hoạt chung một chỗ hơn, mà không phải là Đường Ninh. Bị đổi xong mặt Đường Ninh lúc ấy luôn luôn dùng sức nắm lấy góc áo Hạ Lan Nhược, chỉ tiếc vẫn là bị đối phương từng chút từng chút đẩy ra. Đợi nàng tỉnh lại lần nữa , nàng phát hiện mình đã đổi một khuôn mặt, tiến vào lãnh cung. Nàng trong lãnh cung của Tư Đồ Ngân đau khổ trọn vẹn nửa năm, lạnh qua, đói qua, khát qua, đau qua, đau qua, tổn thương qua. Khó khăn tìm cơ hội trốn, ai có thể nghĩ quay đầu liền gặp Tư Đồ Ngân một bộ huyền y , ánh mắt của nàng sáng lên, lời giải thích còn một cái chữ đều không nói ra miệng, liền bị nam nhân tùy ý vung tay lên. "Gϊếŧ." Nàng còn đến không kịp trốn, cổ liền lập tức bị hai tiểu thái giám mặt trắng không râu ghìm chặt, mắt của nàng trợn tròn lên, nhìn bóng lưng huyền y nam tử càng lúc càng xa, càng lúc càng xa, hai chân không có trên mặt đất đạp đạp, đình chỉ giãy dụa trong chớp mắt,một giọt nước mắt trong hốc mắt cứ như vậy lặng yên không một tiếng động rơi xuống. 18h-21h48 10/9/2022 Hơn 6000 chữ
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]