Chương trước
Chương sau
Chương 15 Thế thân Bạch Nguyệt Quang(15)
Editor:KL
Phó Dần Tắc hôn cũng giống như con người hắn, động tác nhìn qua ôn nhu tư văn, nhưng mang theo một cỗ bá đạo không cho cự tuyệt, tiết tấu nhịp điệu bao vây,thậm chí cả hơi thở quấn giao đều trong khống chế của hắn.
Đường Ninh lệ trên mặt còn chưa khô cạn, cũng chỉ có thể ở trong khống chế đối phương , bị thúc ép trầm luân trong nụ hôn này.
Mưa bên ngoài nhà càng lúc càng nặng hạt, tiếng lộp bộp từ từ át đi tiếng gọi đang dần yếu ớt của Phó Nguyên Khải.
Không biết đã qua bao lâu,Phó Dần Tắc cuối cùng cũng buông Đường Ninh đang gần như khó thở ra, vươn tay vén sợi tóc trên trán ra sau tai cô, khàn giọng nói: "Cả ngày hôm nay cũng chưa ăn gì,anh đã để đầu bếp chuẩn bị mì sợi cho em,cùng đi nếm thử được không?"
"Thế nhưng ......"


Đường Ninh muốn nói chuyện, Phó Dần Tắc đã đưa ngón trỏ ra đè lại môi của cô.
"Không có chuyện gì đâu, lát nữa anh sẽ giải quyết với Nguyên Khải,em trước đi ăn cái gì. Mặc dù tính tình của anh rất tốt, nhưng em muốn một mực quan tâm bạn trai cũ như vậy,anh vẫn sẽ ăn giấm ."
Phó Dần Tắc trong mắt đầy ý cười.
Nghe vậy, Đường Ninh im lặng, nhẹ gật đầu, chậm rãi hướng tới phòng ăn.
Chờ Đường Ninh đi, Phó Dần Tắc lúc này mới chậm rãi thu lại khóe miệng cười ôn hòa, lấy điện thoại di động ra bấm dãy số điện thoại.
"Thiếu gia xảy ra tai nạn xe cộ, bây giờ té xỉu ở cửa ra vào, tìm mấy người nhanh chóng đưa hắn đi bệnh viện."
Đúng vậy, tai nạn xe cộ.
Sớm theo dõi trong điện thoại hắn nhìn thấy Phó Nguyên Khải khập khiễng tới gần biệt thự, Phó Dần Tắc liền biết hắn bộ dạng cực kỳ thê thảm kia,tám chín phần là gặp tai nạn xe cộ, cho nên hắn mới có thể lập tức ngăn Đường Ninh đi ra ngoài gặp hắn.

Hắn thật sự hiểu rất rõ tiểu thiên nga của hắn tâm rốt cuộc có bao nhiêu mềm, lại có bao nhiêu dễ dụ , Nếu thật để cô nhìn thấy bạn trai cũ của mình mới hạ quyết tâm tách ra không bao lâu một thân bị thương tới xin lỗi cầu hòa, những tính toán trước khi của hắn chẳng phải tất cả đều đổ xuống sông xuống biển sao?
Khi hắn chưa triệt để mất đi hứng thú với tiểu thiên nga, hắn tuyệt không cho phép xảy ra chuyện như vậy.
Về phần đứa cháu ngoan đụng xe như vậy mà có thể đi đường xa như vậy đến đây,hẳn là không có vấn đề gì quá lớn,cho dù có cũng là mạng của hắn không phải sao?
Ai bảo hắn khi không xảy ra tai nạn xe cộ!
Phó Dần Tắc đối với người thân huyết thống còn sót lại cảm tình mờ nhạt đến kinh người.
Không có cách nào, ai bảo hắn khi trước có chị dâu rất tốt, sinh con xong hậu sản trở nên uất ức , có thể do hoa tâm của anh cả hắn sau khi cưới quá tiêu sái,còn cha của bọn họ đều cảm thấy hắn(anh cả PDT) bùn nhão không dính lên tường được, mà lựa chọn bồi dưỡng hắn(PTD). Người hậm hực liền hậm hực, còn có khuynh hướng đả thương người khác, mấu chốt cô ta biết Phó Nguyên Khải là do mình sinh, không thể động đến, ngày bình thường giả bộ hình người, trong âm thầm lại đem tất cả bi phẫn uất khí đều phát tiết vào trên thân Phó Dần Tắc.

(* bùn nhão không dính được lên tường(lạn nê phù bất thượng tường,烂泥扶不上墙):năng lực kém; trình độ thấp; không có thành tựu; không ra đời được)
(*tội anh tôi....)
Để hắn suy nghĩ một chút hắn khi đó mấy tuổi, hình như mới 6 tuổi.
Tiểu nam hài vốn là bởi vì mẹ ngoài ý muốn qua đời mà bi thương đã có chút tự bế(*tự kỷ),nhưng ai có thể nghĩ đến hắn càng lớn càng gặp trắc trở!
Bất quá, những thứ này chuyện xưa xửa xừa xưa, sự tình tất cả đều đã qua, hắn cũng đã sớm thoát ra, sau đó chị dâu kia hắn cũng tìm cơ hội trả thù,chỉ là hắn đối với Phó Nguyên Khải muốn làm cái gì liền làm, vô ưu vô lự, tùy tâm sở dục kia thân cận không nổi thôi.
Không chỉ có thân cận không nổi, lúc trước Diệp Hi chỉ là một nữ nhân vô tri nông cạn, hắn cũng có thể cùng với cô ta lá mặt lá trái nhiều năm như vậy, bây giờ tưởng tượng, nói không chừng hắn chính là đã biết tâm tư Phó Nguyên Khải, cho nên mới cố ý để đứa cháu nhỏ khả ái của hắn chịu khổ sở!
Hắn thật đúng là ác liệt a!
Nghĩ đến điều này,Phó Dần Tắc,đi tới phòng ăn, nghiêng dựa vào một bên trên vách tường, nửa khuôn mặt khuất trong bóng tối, nhìn chằm chằm vào cô gái trên bàn ăn đang tập trung ăn mì.
Mì sợi còn có chút nóng, cô ăn đến bờ môi đỏ rừng rực, chóp mũi cũng bởi vì nóng mà dính chút mồ hôi.
Có thể là phát giác được ánh mắt của hắn, Đường Ninh vội vàng ngẩng đầu nhìn lại.
Còn không đợi cô nói chuyện, Phó Dần Tắc liền mở miệng, "Nguyên Khải đã đi, em không cần lo lắng."
"Em...... Không có......"
Đường Ninh cắn cắn môi.
Thấy thế, Phó Dần Tắc chậm rãi từ trong bóng tối đi ra, ngồi ở đối diện với của cô, để đầu bếp cũng nấu cho hắn một tô mì sợi.
Từ xế chiều đến bây giờ vẫn luôn không ăn gì, dạ dày đều có chút kháng nghị .
Tiếp đó hắn liền chú ý tới tiểu thiên nga của hắn đang muốn nói lại thôi mà liếc hắn một cái, lại liếc hắn một cái, giống như là có cái gì rất khó khăn thỉnh cầu,không tiện mở miệng.
Phó Dần Tắc cũng không vội mở ra hỏi thăm,chỉ nhìn cô như vậy, thẳng đến hai người đều ăn xong, trở về phòng nghỉ ngơi,cô vẫn không có nói ra miệng.
Phó Dần Tắc cùng với cô nói ngủ ngon trở về gian phòng của mình nghỉ ngơi.
Đúng vậy, hai người bọn họ bây giờ là ngủ ở hai phòng khác nhau.
Đường Ninh cuối cùng nhịn không được tiến lên hai bước, nhẹ nhàng kéo lại góc áo Phó Dần Tắc, hít một hơi thật sâu, "Ngại quá, Phó tiên sinh, kế tiếp em có thể...... Có thể tiến vào ngành giải trí làm việc sao?Em muốn công tác kiếm tiền, sớm một chút đem tiền trả anh....."
"Như thế nào?Muốn vội vã rời đi khỏi anh?"
Phó Dần Tắc quay người cười nói.
"Không phải, không phải, Phó tiên sinh, trước đây em đã cùng đường, anh nguyện ý giúp em,em thật sự rất cảm kích, lời hứa của em vĩnh viễn hữu hiệu, anh muốn em làm bạn gái của anh, em vẫn là bạn gái anh, thẳng đến anh nhàm chán em không thích em nữa mới thôi. Có thể cảm kích là cảm kích, thiếu nợ thì trả tiền, thiên kinh địa nghĩa, cho dù em là bạn gái của anh, cũng không nên nợ tiền anh,làm em...... Làm em cảm thấy mình thấp kém. Yêu nhau là bình đẳng, có chút thiếu nợ này, hai chúng ta liền mãi mãi cũng không bình đẳng nổi......"
Đường Ninh nghiêm túc nói.
"Bây giờ mà bắt đầu cân nhắc chúng ta sau này?"
Phó Dần Tắc biểu lộ càng vui thích.
"Không phải...... Phó......"
"Dần Tắc."
"Hả?"
Đường Ninh có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên.
"Nếu là bạn trai bạn gái, lúc nào cũng gọi Phó tiên sinh,Phó tiên sinh, không cảm thấy xa lạ sao? Em có thể thử gọi anh như vậy."
Nghe vậy, Đường Ninh ngẩn người, sau đó âm thanh phá lệ nhỏ hô một tiếng, "...... Dần Tắc."
"Ừm..... Ninh Ninh."
Phó Dần Tắc cũng lưu luyến mà gọi cô một tiếng.
Chỉ một tiếng,mặt của Đường Ninh không khống chế đỏ lên một mảng lớn, thậm chí ngay cả cổ,bên tai rủ xuống đều nhàn nhạt hồng.
Thấy thế, Phó Dần Tắc đôi mắt một sâu, nếu không phải hắn lúc này đau dạ dày phải khó mà chịu đựng, e rằng thật đúng là lại nghĩ trêu chọc tiểu thiên nga của hắn mấy lần.
Đáng tiếc hắn đã có chút nhịn đau không được, nhẹ nhàng hướng về vách tường sau lưng dựa vào một chút, nam nhân liền chậm rãi mở miệng, "Em tiến ngành giải trí làm công việc gì, lại là thế thân sao? Nếu thật muốn tiến ngành giải trí,nữ nhân của Phó Dần Tắc không phải từ tầng chót đi lên.Anh không phải đã nói với em, buổi tối hôm nay, thật vẫn có một đạo diễn coi trọng em, chính là đại đạo diễn Lâm Lập trước đó quay 《Ngọa Long》, hắn có liên lạc với anh nói hình tượng em rất thích hợp một vai trong phim hắn sắp quay, để anh cho em qua mấy ngày nữa đi casting."
Vừa nghe đến như vậy, Đường Ninh mắt trong nháy mắt trợn tròn, sau đó trên mặt liền lộ ra nụ cưới ngạc nhiên.
Chỉ là còn không đợi cô nói cái gì, một giây sau,tay Phó Dần Tắc liền rơi vào trên đầu của cô, nhẹ nhàng vuốt vuốt, "Mau trở về nghỉ ngơi đi, chẳng lẽ em còn muốn...... Theo anh cùng một chỗ nghỉ ngơi......"
"Em...... Em về phòng trước!"
Hai má ửng đỏ, Đường Ninh vội vàng xoay người trở về phòng, nhưng như cũ còn có thể nghe được Phó Dần Tắc tiếng cười thật thấp truyền tới.
Gần như vừa trở về phòng, đỏ thắm trên mặt Đường Ninh liền từ từ biến mất.
Giống như có bệnh bao tử a......
(*lời nguyền các tổng tài đều bị đau dạ dày=)))
Ba ngày sau, nằm yên lặng trên giường bệnh, chân phải treo cao, đôi môi tái nhợt, Phó Nguyên Khải nghe người đại diện nói Diệp Hi đến thăm hắn ,hỏi hắn có cần cho cô vào không.
Hắn dán mắt vào khuôn mặt tươi cười như hoa của Đường Ninh trên chiếc điện thoại trước mặt, đưa tay chạm vào, không ngẩng đầu nói: "Để chị ta cút đi."
Biết nghệ sĩ nhà mình trước kia rốt cuộc có bao nhiêu mê luyến Diệp Hi,người đại diện bởi vì quá mức không thể tin, biểu tình trên mặt cũng hơi có chút vặn vẹo, sau khi phản ứng vội vàng gật đầu một cái.
Lúc này, đang cầm hoa đợi ở bên ngoài Diệp Hi khi nghe đến người đại diện chuyển lời, không dám tin tưởng kéo xuống kính râm của mình, "Nguyên Khải, Nguyên Khải là chị đây! Nghe nói em tai nạn xe đang ở bệnh viện thì chị đã tới rồi,em để cho chị nhìn em một chút ...... Nguyên Khải......"
Vừa nghe đến thanh âm như vậy, Phó Nguyên Khải không chút do dự nhấn chuông báo, thông tri bảo an của bệnh viện tư nhân này đi lên đem người đuổi đi.
"... Hy vọng lần sau đừng để một số người không quen biết vào."
Hắn lãnh khốc mà nói.
Quả nhiên rất nhanh, bên ngoài liền sẽ không còn âm thanh Diệp Hi.
An tĩnh lại , Phó Nguyên Khải bên này trực tiếp gọi cho một số điện thoại.
"Tốt, tôi đã biết,đạo diễn Lâm Lập phải không?"
Cúp điện thoại, hắn lại liếc nhìn khuôn mặt của Đường Ninh trên điện thoại bên cạnh, tay cầm điện thoại phi thường cứng rắn.
Phó-Dần-Tắc!
Lại khoảng chừng qua trên dưới nửa tháng,phim mới của đạo diễn Lâm Lập 《 Đầy Sao》bắt đầu tuyển diễn viên .
Chỉ là Đường Ninh ở đây vừa mới ký kết phân vai nữ chính dưới sự dẫn đầu của Phó Dần Tắc, giây tiếp theo hai người nhìn thấy Phó Nguyên Khải cùng người đại diện của hắn đi ra khỏi phòng bên cạnh, nghe được bốn chữ hợp tác vui vẻ. Lời này khiến Đường Ninh lập tức sáng tỏ bên kia cũng có vai trong bộ phim này.
Vừa nhìn thấy Đường Ninh, Phó Nguyên Khải lại ngay cả kính râm đều không gỡ xuống, liền cười khẽ âm thanh, "Thật là đúng dịp, không nghĩ tới chú nhỏ cũng tới đây, như thế nào? Chẳng lẽ bạn gái ....chú nhỏ trong phim mới Lhuyệŧ cũng có tham diễn sao?"
Ba chữ bạn gái Phó Nguyên Khải nói đến phá lệ nghiến răng nghiến lợi.
(*女朋友=Bạn gái=Nữ bằng hữu)
Đường Ninh hơi hơi nghiêng đi đầu tránh khỏi ánh mắt hắn .
Phó Dần Tắc nhìn thấy bộ dạng đó của hắn, cười cũng không nói lời nào.
"Sẽ không là vai Diệp Thanh Nguyệt chứ? Đó thật là thật trùng hợp, vai của tôi vừa lúc là tình yêu của Diệp Thanh Nguyệt- Chu Văn Hiên đó. Đường tiểu thư, phải không? Tôi vô cùng chờ mong cùng em đóng phim."
Nói xong, Phó Nguyên Khải liền cũng không quay đầu lại rời đi.
Đơn giản là hắn sợ hắn không rời đi, sợ rằng sẽ khắc chế không được chính mình xông lên phía trước đem Đường Ninh gắt gao ôm vào trong ngực của hắn.
Đi đến một nửa, hắn mới giống như là đột nhiên nghĩ tới cái gì, quay đầu, gỡ xuống kính râm, nghiêm túc hướng sau lưng nhìn Phó Dần Tắc , "Con xem trên kịch bản Diệp Thanh Nguyệt cùng Chu Văn Hiên tựa như là có một hồi diễn hôn? Con muốn chỉ là quay phim mà thôi, chú nhỏ không phải không dân chủ,không thả người như vậy đúng không? Dù sao chỉ là quay phim thôi......"
"Đương nhiên."
Phó Dần Tắc không chút do dự trả lời.
Lấy được trả lời khẳng định, Phó Nguyên Khải mới rốt cục hài lòng rời đi.
"Dần......"
Chờ Phó Nguyên Khải vừa đi, bên này Đường Ninh muốn mở miệng nói.
Phó Dần Tắc liền đối với nàng cười cười, "Quay phim mà thôi, Ninh Ninh em sẽ không để cho anh thất vọng đúng không?"
Là anh đến cùng có thể hay không khiến tôi thất vọng mới đúng chứ? Phó tiên sinh của tôi.
Đường Ninh ở trong lòng mong đợi cười cười.
Nhưng không ngờ tới chính là, ngày chính thức bấm máy,công ty Phó Dần Tắc lại có một ít chuyện chậm trễ, muộn một chút mới có thể tới, cũng có khả năng không qua được .
Nhận được tin tức này, Đường Ninh, người đã thay một bộ sườn xám màu xanh đậm, cầm điện thoại khẽ thở dài.
《 Đầy sao》 là một bộ điện ảnh dân quốc ,vai diễn Diệp Thanh Nguyệt của cô là một cô nương thanh lâu, mà vai diễn Chu Văn Hiên của Phó Nguyên Khải là một tiểu thiếu gia ngây thơ,cùng Diệp Thanh Nguyệt yêu nhau, người trong nhà không cho phép, thậm chí bắt đầu hướng Diệp Thanh Nguyệt tạo áp lực, cuối cùng vì tốt cho hắn, Diệp Thanh Nguyệt dựa vào đủ loại nhục nhã mỉa mai cuối cùng bức đi rời khỏi mình người yêu dấu nhất, nhưng người nào có thể nghĩ đến nam nhân nàng yêu mến ba năm sau vậy mà lắc mình biến hoá đã thành một cái đại tướng quân, còn lại cố ý tới trả thù cô, mặc dù cuối cùng hai người giải trừ hiểu lầm, nhưng đến thực chất không có ngăn cản được dòng chảy lịch sử, lần nữa tách ra, một người vì bảo đảm trong sạch nhảy vào giếng lạnh trong đêm đông Đông Dạ, một người thì cứu chiến hữu, chết tại trên chiến trường, liền toàn thây cũng không có lưu lại.
Đầy sao là một yêu hận tình cừu trong bối cảnh chiến tranh, Diệp Thanh Nguyệt cùng Chu Văn Hiên chỉ tính là một trong những tuyến chính.
Vừa nghĩ đến đây, Đường Ninh vừa cất điện thoại liền nhìn thấy Phó Nguyên Khải vừa thay xong quần áo tướng quân thời dân quốc đang chậm rãi hướng cô đi tới, quân trang màu lam xám,ủng đen bằng da bên ngoài khoác một áo choàng cùng màu với y phục,tư thế phong lưu bộc phát.
(*14h20-16h16 rồi đi học aa,2878 chữ chút 21h dìa edit tiếp)
Thấy thế, Đường Ninh hơi hơi tránh đi ánh mắt của hắn ,ở đây chỉ có hành lang này ra vào,cô không còn cách nào khác , đành phải đứng sang một bên để hắn đi trước.
(*còn 9p nữa dô học tranh thủ nha)
Ngay trong nháy mắt hai người giao nhau, Phó Nguyên Khải bỗng nhiên đưa tay cầm cổ tay của cô, dọa Đường Ninh nhảy một cái.
"Ninh Ninh......"
"Tôi đi trước đạo diễn bên kia......"
Đường Ninh muốn tránh thoát sự kiềm chế của hắn, một giây sau nam nhân liền suy sụp tinh thần cười cười, "Ha ha, em bây giờ là ngay cả lời cũng không muốn nói với anh sao?"
Nói xong, Phó Nguyên Khải hốc mắt liền đỏ lên.
"Thật sự ngay cả một cái giảng giải, cơ hội giải thích cũng không cho anh sao? Cùng một chỗ 4 năm, anh biết anh có rất nhiều chỗ không đúng, để cho em một mực chờ anh, để cho em thường xuyên thương tâm, thời điểm em bất lực nhất chưa từng xuất hiện ở bên cạnh em, anh thật sự biết là anh làm sai. Không phải thế thân, thời gian bốn năm, kỳ thực...... anh cũng sớm đã thích em, là anh nhìn không thấu tim của mình. Anh chỉ muốn một cơ hội......"
Sau khi nghe xong lời của hắn, mắt Đường Ninh hơi đỏ lên, nhưng cô vẫn nhớ ra thân phận hiện tại của mình,cho nên dùng sức giãy giãy, "Tôi đang muốn đi gặp đạo diễn......"
"A, em có thể chưa diễn qua phim nào nên không biết có đoàn làm phim vì để cho nam nữ diễn viên chính nhanh chóng quen thuộc, cảnh đầu sẽ quay cảnh hôn của hai người, không bằng hai chúng ta bây giờ đối diễn trước?"
Đường Ninh nghi hoặc còn không có hỏi ra lời, một giây sau,lập tức trời đất quay cuồng, sau đó cả người bị một cỗ đại lực,dùng sức đặt ở trên vách tường sau lưng,môi nam nhân mang theo hương bạc hà kéo đến.
(Dô học(17h02)
21h55)
"Ưm!"
Môi chạm vào khiến Đường Ninh đột nhiên mở to mắt, lập tức kịch liệt giãy dụa.
Nhưng sức mạnh của cô làm sao có thể so sánh được với Phó Nguyên Khải, cô chỉ có thể cảm nhận được sự tấn công của môi và lưỡi của người kia,dưới sự xấu hổ vì hụt hơi cùng sợ bị người khác nhìn thấy, cô mở miệng,cắn môi dưới của hắn, rõ ràng khí lực lớn đến mùi máu tươi đều tràn ngập giữa môi - răng hai người,nhưng đối phương giống như chẳng cảm giác được, tiếp tục hôn.
Đường Ninh muốn tiếp tục dùng sức, một giây sau trên gương mặt liền rơi xuống một giọt ấm áp.
Là...... Nước mắt......
Cô ngây ngẩn cả người.
(*Duma anh mít ướt a)
Hết lần này tới lần khác đúng lúc này --
"Tôi nhớ bây giờ hình như chưa tới thời gian quay phim?Ngay lúc này liền diễn?"
Phó Nguyên Khải động tác dừng lại, bỗng nhiên quay đầu.
Đường Ninh cùng hắn liền cùng một chỗ thấy được Phó Dần Tắc mặc âu phục đang đứng chỗ khúc cua cách bọn họ không xa, cười nhẹ nhàng mà nhìn bọn họ.
Chỉ là nụ cười kia thế nhưng từ đầu tới cuối không đạt tới đáy mắt.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đường Ninh: a ~ a ~ bị bắt được rồi! Hì hì ~~
Phó tổng à cái này gọi là cái gì, cái này kêu là một hôn trả một hôn a! Ha ha ha!
22h11 9/8/2022
Hơn 3500 chữ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.