WATTPAD: MoTuLinh
Edit: Phương Phương + Thanh Vân
------------------------------------???
Trước khi đi, Dung Tự theo bản năng mà quay đầu lại nhìn thoáng qua căn nhà nhỏ lụi bại phía sau, vừa thấy chính là nhiều năm không ai ở qua, Lâm Lan San bị khóa trong phòng kia, thậm chí không có một cái ghế, mặc vẫn là bộ áo lông màu trắng chạy ra khỏi bệnh viện vào ngày đó, hiện tại đã nhìn không ra màu trắng ban đầu, nam nhân này thật sự hạ thủ được?
Dung Tự quay đầu nhìn thoáng qua Cố Minh Lãng nghiêm túc lái xe: "Anh bắt cô ta từ khi nào? Ngày đó ra bệnh viện đã bắt cô ta đi?"
Nghe vậy, Cố Minh Lãng quay đầu mỉm cười nhìn Dung Tự một chút, sau đó giẫm mạnh chân ga: "Ngày đó anh thấy em ôm Lâm Thụy Đông ở bệnh viện, anh thực tức giận, dưới sự kích động, thật giống như đã đột phá được cái hạn chế gì đó vậy, sau đó liền phát hiện mình không cần sét đánh trời mưa vẫn có thể tùy ý xuất hiện, chỉ là thời gian không thể dài thôi. Ngay từ đầu Cố Minh Lãng cũng không có phát hiện được sự tồn tại của anh, tức giận cũng chầm chậm tiêu tan. Nhưng về sau nữ nhân kia thế nhưng chủ động tìm tới cửa, nói muốn anh đưa em đi, tốt nhất là mang ra nước ngoài, trong hai năm gần nhất không nên quay lại, nói cái gì thật sự yêu cô ta sẽ vì cô ta suy xét, vì hạnh phúc của cô ta suy xét, hơn nữa cô ta biết anh có chút không thích hợp, cô ta sẽ không đem những cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-can-ba-ay/1702878/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.