Edit: LINH
????????
"Tôi đây kêu Dung Tự, bạn cũng đừng quên a!"
"Tôi sẽ không quên, tôi sẽ luôn luôn nhớ rõ bạn."
"Dung Dung, bạn chờ tôi, trưởng thành tôi nhất định sẽ trở về tìm bạn......"
Bé trai khóc hề hề, bé gái cười tủm tỉm, hai gương mặt trẻ con ở bên trong đầu Tiêu Nhượng không ngừng tuần hoàn lặp lại.
Ký ức về sơn thôn, những tên sơn phu sơn phụ thô bỉ, tiếng cười ghê tởm, ông bà nội khô quắt, người cha chẳng quan tâm, cộng thêm người mẹ điên điên khùng khùng cùng ba người chị gái gầy gò, vĩnh viễn ăn tối không đủ no, quả táo xanh ngọt, cùng với nhan sắc tươi sáng đó, ở trong đầu hắn càng thêm rõ ràng.
Bọn họ xác thật quen biết, không chỉ có như thế, hắn còn đem ký ức quan trọng nhất trong đầu mình quên đi không còn một mảnh, đem người quan trọng nhất càng là xóa sạch đến một chút không dư thừa.
Hắn rõ ràng nói qua sẽ luôn luôn nhớ rõ, hắn nói qua......
Cho nên Dung Tự đáp ứng tới trường học này, có phải cũng có quan hệ với hắn hay không? Có phải hay không?
Còn hắn thì sao? Hắn rốt cuộc làm gì chứ? A, bọn họ phát sóng trực tiếp trò đùa dai, lấy trêu đùa Dung Tự làm vui, trong lòng đối với cô là tràn đầy ác ý, trào phúng cùng hiểu lầm.
Cô vốn sẽ không có tâm tư khác, cô nghĩ gì chính là làm nấy? Nhìn lại hắn, hắn rốt cuộc làm chuyện hỗn đản gì đây?
Trùng hợp lúc này, Tiêu Nhượng đang cảm thấy cả người vô lực, một đôi tay nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-can-ba-ay/1702830/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.