Edit: LINH 
“Anh…… Nói cái gì?” 
Dung Tự nhìn người đàn ông mình yêu nhất, nước mắt căn bản không thể khống chế mà rớt xuống dưới, trong mắt mang theo khiếp sợ cùng không thể tin tưởng. 
Cô khiếp sợ với những lời người đàn ông này nói với chính mình. 
“Giang Thừa Minh, một tháng, tôi cho cô thời gian một tháng, tôi muốn cô bò lên giường của hắn, chụp hình cùng hắn trên giường, mặt của cô không rõ ràng cũng không quan hệ, mặt hắn nhất định phải rõ ràng, đương nhiên, cô nếu có thể dỗ đối phương cùng cô đính hôn thậm chí là kết hôn liền không còn gì tốt hơn, nhưng giường chiếu là cần thiết phải có, cô suy xét một chút, tôi cho cô một đêm.” 
Những lời Giang Thừa Diệc vừa nói với cô, từng câu từng chữ, không có chút nào không đáng kinh. 
Dung Tự cả người không khống chế được mà run rẩy lên, nước mắt càng là không ngừng rơi. 
“Anh biết anh đang nói cái gì sao?” 
Cô giật giật chân tựa hồ muốn xông lên cho đối phương một cái tát, nhưng không biết vì cái gì tất cả đều không động đậy, đôi tay hơi có chút run rẩy, lại lần nữa nắm chặt. 
“Em sẽ không đi, không có khả năng, em sẽ không làm như vậy, em sẽ không, em không đáp ứng…… Giang Thừa Diệc, anh khốn kiếp!” 
Càng rống Dung Tự nước mắt liền chảy đến càng thêm mãnh liệt, âm thanh của Giang Thừa Diệc cũng ở trước mắt cô thành mơ hồ một mảnh, kêu cô như thế nào đều thấy không rõ. 
Nhìn bộ dáng này của Dung Tự, Giang Thừa Diệc cũng nhíu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-luoc-can-ba-ay/1702779/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.