Diễn đàn rác rưởi. 
Độ tin cậy là số không! 
Đăng xong bỏ chạy, cô không thèm xem những người đó mắng mình thế nào đâu. 
Ném máy tính bảng đi, Tần Mang cầm điện thoại đi lên boong tàu. 
Gió biển nhẹ nhàng khiến cô chợt thấy bình tĩnh hơn. 
Lúc này cô mới nghĩ tới hỏi Ô Vũ Tây: “Muốn tới chơi không?” 
Trong video, Ô Vũ Tây cảm thấy có gì đó không ổn. 
Với tính cách xù lông như con sư tử nhỏ của Mang Mang nhà họ, chẳng phải phản ứng đầu tiên nên là đi chất vấn người đàn ông ngoại tình sao? 
Vẫn còn tâm trạng để chơi? 
“Từ từ đã!” 
Lúc này, khi Tần Mang vừa đứng dậy, boong tàu và vùng biển phía sau lộ ra: Cô đang ở… du thuyền sao? ! 
Trong chớp mắt, Ô Vũ Tây chợt hiểu ra. 
“A a a a, rốt cuối tối hôm qua sao lại thế này, có phải cậu hay không?” 
“Nam thần Hạ đâu?” 
“Có phải tớ đang quấy rầy các cậu trải qua đêm xuân cùng nhau…” 
Mái tóc đen xoăn dài của Tần Mang bị gió thổi tung, cô miễn cưỡng cười một tiếng: “Anh Hà có sở thích đặc biệt lắm.” 
“Không thích trải qua đêm xuân với người đẹp.” 
Mà thích tương thân tương ái với quần lót tơ tằm hơn. 
… Tần Mang thuật lại toàn bộ quá trình Hạ Linh Tễ mặc kệ người bằng giọng điệu lạnh lùng. 
“Nam thần Hạ lại có thể bỏ mặc không cần người vợ da trắng mặt xinh, thân hình mềm mại, ngực to eo nhỏ như cậu, chính 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-khai/3415582/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.