Hả?!!!
Đôi mắt luôn lấp lánh như chưa đựng tình cảm của Tần Mang lúc này mới mở to, sau một lúc lâu, cô mới mở miệng: “Tại sao?”
Còn có người món ngon đã dâng tận miệng mà còn ngậm miệng lại không ăn sao?
Hạ Linh Tễ đã đọc xong trang cuối cùng của tài liệu và đứng dậy tắt hết đèn.
Trong không gian tối đen như mực và ngột ngạt, chỉ có khung cửa sổ kim loại màu trắng bạc tỏa sáng lạnh lẽo dưới sự khúc xạ của ánh trăng.
Cùng lúc đó, giọng nói bình tĩnh gần như máy móc của người đàn ông vang lên:
“Giá trị thu hoạch không được tỷ lệ thuận với chi phí phải trả.”
Tần Mang, tân binh vừa tiếp xúc với “xã giao buôn bán” gặp phải sự nghiệp Waterloo*.
Đầu năm nay, các nhà tư bản dùng quy tắc ngầm đều phải cân nhắc về vấn đề chi phí sao?
Từ từ?
Cho nên, hành động thắt đai áo ngủ vừa rồi của Hạ Linh Tễ?
Đại biểu là huề nhau?
Cũng đúng nha.
Việc này không cần tính phí?!
Chờ đến khi Tần Mang ý thức được mình bị lừa thì khuôn mặt xinh đẹp tức giận quay đầu lại: “Anh…”
Điều lọt vào tầm mắt cô là hình ảnh người đàn ông đang lặng lẽ nhắm mắt lại. Dưới ánh trăng còn sót lại, khuôn mặt của anh đẹp như tranh vẽ, sáng như ánh trăng.
Lúc này hai tay anh bắt chéo trước bụng, ngay cả tư thế ngủ của anh cũng là tư thế như được thước đo vẽ ra, như thể anh đang ngủ quên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-khai/3415580/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.