Chương trước
Chương sau
Tác giả: Tố Liên Sinh Hoa
Editor: Lân ú nu
Lưu ý: truyện cao H có ngôn từ thô tục xin cân nhắc trước khi đọc!
...
Một đêm mưa nhỏ tí tách, cỏ cây xanh tươi tràn ngập sức sống.
Đệ tử phái Thanh Thành có thói quen tập võ mỗi sáng sớm, một là vì phái Thanh Thành là danh phái trăm năm, đệ tử chăm chỉ khắc khổ, vì để trở thành đệ tử phải là nhân tài kiệt xuất; hai là vì sáng sớm có linh khí của đất trời, thích hợp cho người tu hành.
Tại Diễn Võ Trường, chúng đệ tử một thân thanh y cầm mộc kiếm, có nề nếp mà tụ tập tập luyện kiếm pháp. Chúng đệ tử áo xanh mờ ảo, dáng người mạnh mẽ, kiếm pháp nhất quán, hoa ảnh phiêu phiêu.
"Tô Sư đệ, tư thế này của ngươi có chút không cân bằng, nên như thế này——" nhị sư huynh nắm lấy ngón tay lạnh lẽo Tô Bạch Tố, ân cần vì hắn sửa đúng tư thế.
"Đa tạ sư huynh." Tô Bạch Tố cũng cảm thấy tay chân phối hợp tốt hơn không ít, sau khi được điều chỉnh, nhiều lần xuất kiếm, kiếm khí một đường dứt khoát mạnh mẽ.
"Tô Sư đệ thiên phú cao, thật hiếm thấy." Nhị sư huynh không kìm được mà cảm thán, lúc trước để nắm bắt được kiếm pháp này hắn phải luyện tập suốt bảy ngày không quản sáng tôi, mà Tô Bạch Tố chỉ mất một ngày đã đem kiếm quyết thông hiểu đạo lí.
"Luyện tập nửa canh giờ, có chút khát." Tô Bạch Tố thu kiếm, đôi mắt thanh triệt vô tội nhìn nhị sư huynh, hắn đôi khi sẽ làm nũng, nhan sắc tuyệt mỹ, dung nhan thiếu niên lại minh diễm đoan chính "Làm phiền nhị sư huynh."
Hô hấp nhị sư huynh cứng lại, nhanh chóng dịch mắt qua hướng khác, sủng nịch nói "Ta sẽ đem nước đến cho ngươi." Hắn dứt lời liền nâng bước rời đi, hướng thẳng đến suối Long Tuyền, suối Long Tuyền là dòng suối tốt nhất của phái Thanh Thành, nước suối thanh mát, để từ Diễu Võ Trường đến đó rồi quay lại thì dùng khinh công cũng mất khoảng một chén trà nhỏ.
Đáy mắt Tô Bạch Tố xẹt qua một tia trào phúng không dễ thấy, hắn thu kiếm, đi đến tiểu đình cách đó không xa.
Mới đến gần liền nghe được tiếng thở dốc thô nặng không thể ức chế.
Trong đình, đại sư huynh Sở Khinh Lam tứ chi chấm đất quỳ bò, cả người trần trụi, tóc được thả tán loạn, mặt bởi vì túng dục cùng với việc phải trải qua những đợt tra tấn đau đớn lúc này có hơi hơi trắng bệch, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Hai mắt Sở Khinh Lam bị một dải lụa che lại, trong miệng cắn khẩu tắc được làm từ gỗ, khẩu tắc được nhét thật sâu vào trong miệng y, cưỡng bách y mở rộng đôi môi, nước bọt không thể khống chế theo khóe miệng chảy xuống tí tạch uốn lượn trên phiến đá.
Lúc này y giống như một súc vật bị dây xích vòng quanh cần cổ thon dài buộc vào cọc ngựa, tứ chi bị trói chặt không thể nhúc nhích, giữa hai chân là một thanh sắt đem hai đùi mạnh mẽ tách ra, bị buộc phải lộ ra hậu huyệt nhan sắc diễm lệ.
Tô Bạch Tố khẽ cười một tiếng, ánh mắt mang theo độ nóng, chậm rãi nhìn xuống.
Cảm thấy được có người lại đây, Sở Khinh Lam sợ hãi co rúm lại thân thể, không biết y là sợ hãi hay là kính sợ. Nhưng y không thể nhúc nhích, cái gọi là hoạt động bất quả là hậu huyệt khẩn trương co rút, gắt gao cắn lấy mộc thế hoa văn phức tạp giữa hai đùi.
"Nha, Tô Sư đệ cũng tới lấy sữa sao?" Một bên, một nam tử anh tuấn cười chào hỏi, tính cách hắn vốn dũng cảm, tươi cười trong sáng.
Tô Bạch Tố gật đầu: "Ngũ sư huynh thỉnh."
"Được rồi." Ngũ sư huynh quỳ một gối, trong tay cầm một chén sứ họa tiết chạm khắc tinh xảo, hắn đem ngón tay tìm đến cơ ngực no đủ của Sở Khinh Lam, mạnh mẽ xoa bóp đôi lúc lại đánh mạnh vào đầu v* sưng to của đại sư huynh. Động tác của hắn thô bạo, Sở Khinh Lam bị trói chặt chỉ có thể nỗ lực hoạt động thân mình muốn tránh đi trận tra tấn trước ngực nhưng cũng không thể làm gì, đành phải tùy ý ngũ sư đệ túm lấy đầu v* của mình xoa tròn lại bóp dẹp, phát ra từng tiếng rên rỉ khó có thể ức chế.
Ngũ sư đệ mạnh mẽ xoa bóp vài cái, làm như thất vọng, trào phúng nói "Đại sư huynh thật vô dụng, vú một chút sữa cũng không có."
Sở Khinh Lam đầy mặt đỏ bừng, mới vừa mở miệng, khẩu tắc liền cắm thật sâu vào cổ họng, y chỉ có thể không ngừng duỗi lưỡi liếm láp mới có thể hô hấp thông thuận.
Tay ngũ sư đệ theo bụng nhỏ dịch đến dưới háng, một phen nắm lấy dương v*t bán cương dán dưới bụng nhỏ.
Sở Khinh Lam phát ra từng tiếng nức nở xin tha, trong miệng một phút cũng không dám đình chỉ.
Hôm nay sáng sớm y đã bị các sư đệ kéo đến đây, lệnh y cởi quần rồi mạnh mẽ súc ruột, để có thể rửa sạch hoàn toàn, các sư đệ dùng vải thô thọc vào trong hậu huyệt tùy tiện chà xát, làm cho y thống khổ bất kham, sau đó lấy nước trong rót đầy bụng, đá cặp mông tròn trịa buộc y phải bò quanh Diễn Võ Trường, bò xong một vòng mới có thể ở trước mặt mọi người bài tiết, tới tới lui lui bốn năm lần, Sở Khinh Lam đầu đầy mồ hôi lạnh, thân thể như bị đâm xuyên qua.
Huyệt khẩu gắt gao mấp máy co rút, y không dám làm cho nước trong hậu huyệt rớt ra một giọt nào,trước đây y vì nhịn không được làm nước chảy ra một lần liền bị các sư để bẻ mông hung hăng đánh vào huyệt khẩu, đánh đến huyệt khẩu sưng to đầy đặn, khép hai đùi lại thôi cũng như cực hình, từ đó về sau y cũng không còn dám vi phạm quy củ một lần nào nữa.
Các sư đệ đem y rửa sạch từ trong ra ngoài. Sau đó y bị rót đầy một bụng sữa bò, dương cụ phía trước bị một cây trâm tinh xảo lấp kín, trên đầu cây trâm là một viên ngọc lớn, mạnh mẽ căng ra niệu đạo yết ớt; hậu huyệt vẫn như trước bị tắc bởi một dương cụ giả hoa văn phức tạp, các sư đệ còn xấu xa chọn dương v*t giả kích cỡ nhỏ hơn thường ngày, cũng vì vậy mà Sở Khinh Lam không thể không thời thời khắc khắc kẹp chặt hậu huyệt để cắn lấy nó, phòng ngừa sữa bò trong cơ thể bị tràn ra.
Sau đó, các sư đệ liền kéo y giống như kéo súc vật đem y lôi kéo đến đình hóng gió, buộc chặt lại, y lúc này giống như một con bò sữa quỳ trên mặt đất, hai chân mở ra, hậu huyệt diễm lệ bại lộ rõ như ban ngày, Một nhóm tiểu sư đệ ở gần đó chăm chỉ tập kiếm, mà y chỉ có thể thở dốc trần trụi mông lộ ra hậu huyệt chờ người tới lấy sữa.
Hai canh giờ tập thể dục buổi sáng, tựa hồ không bao giờ kết thúc, thân thể bị tình dục tra tấn, cơ hồ muốn bức điên Sở Khinh Lam.
Sở Khinh Lam không kịp hồi tưởng, ngũ sư đệ đã cầm lấy dương v*t của y, đem trâm ngọc phía trước rút ra, trâm ngọc vừa được lấy ra, một cổ dục vọng bài tiết tràn ngập trong đại não, nhưng Sở Khinh Lam vẫn còn sót lại lòng tự tôn khiến cho y vô pháp dưới cái nhìn chăm chú của các sư đệ mà bài tiết, y kẹp chặt hậu huyệt, khó chịu rên rỉ thành tiếng, vặn vẹo thân thể, hai chân run rẩy.
"Nha, quật cường đến như thế?" Ngũ sư huynh cười nhạo nói, hắn hung hăng nhéo dương v*t trong tay, Sở Khinh Lam liền hét thảm một tiếng, sống lưng trần trụi không thể kiềm chế mà phát run, ngũ sư huynh đối với việc "Bò sữa" lại không có sữa rất không vừa lòng, đại chưởng hung hăng đánh lên trứng dái dưới thân Sở Khinh Lam, đánh đến bạch bạch rung động. Bởi vì đau đớn, trâm ngọc lại bị lấy ra, Sở Khinh Lam rất muốn bài tiết, nhưng bị quất đánh không ngừng, đau đến mức y co rút niệu đạo, không thể bài tiết, cả người đều bị tra tấn chỉ có thể liên tục kêu thảm.
Khẩu tắc lấp kín miệng, phát ra rên rỉ thống khổ cũng chỉ là ê ê a a.
Đến cả xin tha cũng không thể.
Ngũ sư huynh đối với trứng dái nặng trĩu tàn nhẫn đánh hơn hai mươi cái, đánh đến sưng đỏ trướng lớn, ngay sau đó hắn liền nắm chặt lấy trứng dái hung hăng xoa bóp, đau đớn khiến Sở Khinh Lam phải khuất phục, Sở Khinh Lam nỗ lực thả lỏng thân thể muốn bài sữa, chính là càng nhanh thì càng không ra.
Ngũ sư huynh không có kiên nhẫn, chửi tục một câu, ngay sau đó hắn giơ tay mạnh mẽ tát vào cặp mông căng mọng của Sở Khinh Lam, ngày hôm nay mông đã ăn không ít trúc bản và bàn tay, đã sớm sưng cao lên mấy phần, nơi đó lại lần nữa bị tát một cái thật mạnh, quả nhiên, Sở Khinh Lam không khống chế được mà rên rỉ mang theo tiếng khóc nấc nở, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng xin tha đứt quãng.
Mông bự sưng đỏ bất kham nay tiếp tục bị đại chưởng của ngũ sư huynh tát thêm mười cái, mỗi lần tát xuống mông tròn lại nảy lên, cũng càng sưng lớn thêm không ít, ngũ sư huynh một bên quất đánh một bên mắng "Nào có bò sữa mà không có sữa, đồ đê tiện! Thiếu thao!"
Sở Khinh Lam đau đến ngẩng cổ, dây cương đều bị y kéo thẳng, mông thịt nóng rát đau đớn, một đợt lại một đợt đánh xuống, đau đớn dần bị thay thế bằng tình dục khó hiểu, một bụng sữa tươi lăn lộn qua lại. Theo từng lần ngũ sư đệ đánh xuống, y bị dương v*t giả thao lộng, hai chân phát run, phân thân không có trâm ngọc ngăn cản, không thể nhẫn nại được nữa, dục vọng bài tiếp càng ngày càng bao phủ toàn bộ lý trí của y, nhưng cũng không biết vì sao, y một chút cũng bài không ra.
Có lẽ là bởi vì Tô Bạch Tố ở đây, y không muốn ở trước mặt Tô sư đệ không khống chế được mà bài tiết như vậy.
Từng cái đánh khiển trách, đánh đến hai cánh mông lại sưng lên một vòng lớn, trong miệng Sở Khinh Lam mơ hồ phát ra thanh âm nức nở.
Tô Bạch Tố nhìn một hồi, mở miệng nói: "Ngũ sư huynh, ngươi sờ sờ huyệt dâm của đại sư huynh, hắn thích."
Ngũ sư huynh ngẩn ra, hùng hùng hổ hổ dừng lại, còn khó chịu mà hung hăng bóp mạnh mông thịt sưng to một cái, tiếp đó, hắn dán ngón tay vào huyệt khẩu sưng đỏ đang không ngừng co rút ôm lấy dương v*t giả, huyệt thịt đầy đặn sớm đã ướt nhẹp bởi sữa tươi, chậm rãi cọ xát.
Mà thời điểm bị sờ huyệt thịt, Sở Khinh Lam rốt cuộc không thể chịu được nữa, dương v*t đứt quãng bị buộc bắn ra sữa bò màu trắng ngà, trong lòng ngũ sư huynh liền hưng phấn, lấy móng tay cà vào huyệt thịt sưng đỏ, thân mình của Sở Khinh Lam liền phập phồng, dưới háng bị buộc bài xuất ra chất lỏng màu trắng ngà, ngay từ đầu y còn có thể khống chế, bài ra đứt quãng, nhưng càng về sau y lại càng mất đi lực khống chế, chất lỏng màu trắng ngà bắn ra tạo thành một độ cung cong cong.
Nhẫn nại một bụng sữa bò đã là thống khổ bất kham, hiện tại còn mất khống chế thành như vậy, trước mặt mọi người bài tiết, Sở Khinh Lam bởi vì nhục nhã mà khóc thành tiếng.
Ngũ sư đệ lấy ly sứ hướng đến phân thân của Sở Khinh Lam, một ly sữa được rót đầy xong, hắn liền tát một cái lên mông Sở Khinh Lam, mệnh lệnh "Dừng lại đi."
Bị mạnh mẽ mệnh lệnh bài tiết, lại mạnh mẽ đánh gãy, Sở Khinh Lam nức nở, thân thể lại không dám phản kháng, chỉ có thể nghẹn khuất, ngũ sư đệ cũng một lần nữa lấy trâm ngọc lấp đầy niệu đạo, trân châu lại lần nữa lấp kín lỗ tiểu, không biết là cố ý hay vô tình, trân châu lại không hoàn toàn lấp đầy lỗ tiểu, ngũ sư đệ tùy ý khảy vài cái, Sở Khinh Lam liền mất khống chế mà bài tiết, nhưng lại bài không ra, chỉ có vài giọt sữa bò thông qua khe hở chảy ra.
Phi thường phi thường thống khổ.
"Vẫn là Tô Sư đệ có biện pháp." Ngũ sư huynh nói xong liền tùy tiện đem ly đưa cho Tô Bạch Tố, một ly tràn đầy sữa từ trong thân thể đại sư huynh bài ra "Tô Sư đệ đợi đã lâu lâu, Tô Sư đệ dùng trước đi."
Tô Bạch Tố nói một tiếng đa tạ, tiếp nhận sữa bò, đi đến trước người Sở Khinh Lam, hắn một phen túm chặt lấy tóc đen tán loạn của đại sư huynh, Sở Khinh Lam bị buộc phải ngưỡng cổ, y giống như đang chờ đợi một hồi phán quyết, run bần bật, không biết tiểu sư đệ sẽ như thế nào.
Tô Bạch Tố đem ly đặt trên đỉnh đầu của y, nghiêng một chút, một ly sữa bò cứ thế mà từ trên đỉnh đầu rót xuống, lăn dài theo từng sợi tóc cùng gương mặt y rồi chảy xuống đất.
Sở Khinh Lam hầu kết kịch liệt lăn lộn, thế nhưng một chút thanh âm cũng không phát ra.
"Sư huynh làm bò sữa, còn cần cần phải luyện tập thêm, mới có thể giúp đỡ được các sư đệ." Tô Bạch Tố nói "Sư huynh cũng biết, suối Long Tuyền là nguồn nước gần nhất, sư huynh hảo hảo cung cấp sữa bò, các sư đệ liền không cần phải đi xa mới có thể uống nước, nếu còn dám phạm sai lầm——" tiếng nói mê người của tiểu ác ma tràn ngập uy hiếp "Ta sẽ trừng phạt sư huynh. Nghe rõ?"
Sở Khinh Lam ngẩn ra một chút, không dám để Tô Bạch Tố đợi lâu, liền điểm điểm đầu.
Y đầy mặt đều là chất lỏng trắng ngà, nhìn chật vật lại tình sắc, môi đỏ bị khẩu tắc cọ xát lại có nước chảy qua lúc này càng đỏ tươi mê ngươi.
Tô Bạch Tố có chút không kiềm được, nhưng giữa ban ngày như vậy hắn chỉ nhàn nhạt nói "Làm phiền ngũ sư huynh, lấy dây mây đánh vào hậu huyệt của đại sư huynh, giúp các sư huynh đệ khác dễ dàng lấy sữa."
Sở Khinh Lam kịch liệt giãy giụa, lắc đầu nức nở cầu xin, nhưng Tô Bạch Tố đã buông hắn ra.
Ngũ sư huynh một phen rút dương v*t giả ra, tiểu huyệt gắt gao day dưa co rút nhưng không thắng nổi cường thế thô bạo, dương v*t giả như cũ bị lấy ra, hậu huyệt không thể khép lại được tràn ra không ít sữa bò, ngay sau đó huyệt khẩu liền gắt gao khép lại không cho sữa bò tiếp tục chảy ra.
"Bang ——"
Ngũ sư huynh chọn một dây mây khá mảnh liền hung hăng quất đánh vào kẽ mông vốn đã có chút sưng đỏ, hắn xuống tay hung ác, Sở Khinh Lam chỉ cảm thấy nơi riêng tư đau đớn như muốn chết đi, y ra sức giãy giụa đong đưa thân thể, lớn tiếng rên rỉ, đau đớn kịch liệt đã muốn cắn nuốt hết lý trí của y, hậu huyệt bị roi quất không ngừng, y chỉ có thể tốn công vô ích mà co rút tiểu huyệt, tránh khỏi những đòn đánh hung ác của hắn.
Sở Khinh Lam cứ như thế bị dây mây đánh đến 34 cái, hậu huyệt yếu ớt bấy giờ đã sưng cao đầy đặn. Ngay từ đầu sữa bò vì bị đánh đã tí tách chảy ra không ít, sau huyệt thịt lại sưng quá lợi hại, không cần dương v*t giả thọc vào rút ra thì sữa bò cũng chảy ra gần hết, mà dương v*t đằng trước cũng bởi vì bị quất đánh mà đong đưa qua lại, trân châu cọ xát vào lỗ tiểu, không ngừng tí tách chảy sữa.
Miệng của Sở Khinh Lam bị lấp kín, tiếng rên rỉ của y lại càng thê lương, theo đó lại càng hấp dẫn các sư huynh đệ đang luyện kiếm lại đây vây xem trận quất roi này.
Sở Khinh Lam đau đến sắp hôn mê, hậu huyệt nóng bỏng tựa như muốn hỏng rồi thì trận đánh này mới dừng lại.
Sở Khinh Lam ở trước mặt mọi người, bị buộc phải lõa lồ huyệt thịt sưng cao, nan kham mà thấp giọng khóc thút thít.
"Đại sư huynh nếu là không chịu hảo hảo sinh sữa, chư vị sư huynh đệ liền dùng roi quất đánh nơi này, đại sư huynh liền ngoan." Tô Bạch Tố cười nói.
Các sư đệ nóng lòng muốn thử, vừa lúc cũng tới giờ nghỉ ngơi sau buổi tập thể dục, chư vị đệ tử xếp hàng tiến lên lấy sữa, một vài đệ tử khi khác thì vây xem nói chuyện phiếm, nói một chút liền làm Sở Khinh Lam mặt đỏ tai hồng.
Thực mau, trong đình chỉ còn lại từng trận rên rỉ kêu đau cùng tiếng thở dốc hãm sâu trong tình dục của Sở Khinh Lam, trầm luân trong địa ngục, vĩnh viễn không thể siêu sinh.
Hai canh giờ nhưng tưởng chừng đã trải qua một thập kỷ.
Tô Bạch Tố xoay người quay trở lại Diễn Võ Trường, nhị sư huynh vội vàng bước tới, trong tay là một ly nước suối.
"Ân? Chư vị sư đệ như thế nào đều đến bên đình kia rồi?" Nhị sư huynh khó hiểu, hắn đem nước đưa cho Tô Bạch Tố.
Ly sứ có họa tiết trúc xanh là đồ án mà Tô Bạch Tố thích, thực dụng tâm.
Tô Bạch Tố uống một ngụm nước, cam liệt thanh hương, hắn hơi hơi mỉm cười "Đa tạ nhị sư huynh." Tiểu ác ma hướng trong đình xem một cái, không chút để ý nói "Đại sư huynh không hổ là đại sư huynh, trở thành tính nô cũng không ngừng phát tao, ảnh hưởng các sư đệ tu hành."
"Thực sự có việc này?" Nhị sư huynh ánh mắt chính trực nhíu lại "Ta sẽ bẩm báo sư tôn đúng sự thật, kéo dài thời gian khiển trách đại sư huynh."
Tô Bạch Tố điểm điểm đầu, không nề hà thở dài "Vậy làm phiền nhị sư huynh, đại sư huynh thật là không hiểu chuyện, cần phải hung hăng dạy dỗ một phen, mới không phụ phái Thanh Thành nổi danh."
Hai người nói giỡn vài câu, loáng thoáng còn có thể nghe thấy tiếng khóc nức nở cầu xin của Sở Khinh Lam trong đình.
...
Có ai cảm thấy H chương này xét về mặt sinh học thì rất sai không? Nhưng mà quy tắc "Không bàn lý thuyết với truyện cao H" nên là cứ bỏ qua nha:3
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.