Sở Thiểu Nam nhìn thanh niên cao gầy không chút sợ hãi trước mặt, cười khẽ nói: "Thừa nhận là tốt rồi. Ta vốn không muốn quan tâm đến mấy chuyện cỏn con của các ngươi, nhưng cũng không phải chỉ có vài người, đó là mặt mũi của Thanh Vân, cho nên a, nhóc, ta phải nói rằng ngươi thật sự quá kích động. "
Tần Hưởng không thể kiên nhẫn nữa: "Nói nhiều lời vô nghĩa như vậy, không phải tới đây là muốn trả thù sao? Nói thẳng đi, muốn thế nào?"
Sở Thiểu Nam: "Ngươi là người đầu tiên gặp bọn ta không chủ động van xin tha, được! Cứ theo quy cũ mà làm." Hắn chỉ vào vài người bên tay trái: "Đánh gục tất cả bọn họ từ nay về sau băng Thanh Vân và băng Thanh Vũ sẽ bao kê ngươi và không bao giờ gây phiền toái cho ngươi. Nếu ngươi không thể đánh thắng... "
"Được rồi! Đừng nói nếu không thắng được." Tần Hưởng ném cặp sách vào tay Lý Nhiễm Tinh, cởi áo khoác đồng phục học sinh để lộ áo sơ mi trắng mỏng bên trong, cơ thể cân xứng, bắp tay xinh đẹp mạnh mẽ, xoay xoay cổ tay: "Mấy? Có phải là tám người? Đến!"
Lý Nhiễm Tinh phía sau tuyệt vọng nhắm hai mắt lại, Tần ca, có thể trâu bò như vậy sao? Nói như vậy là đang chọc tức những tên đại ca ở phía đối diện còn gì, họ đều là người trưởng thành, cùng với đám học sinh kia hoàn toàn khác xa nhau...
Tần Hưởng không nghe thấy Lý Nhiễm Tinh đang âm thầm cầu nguyện, thậm chí còn không bắt đầu màn dạo đầu trực tiếp đấu võ, ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-hay-khong-cong-thoi-quen-di/944073/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.