Mùa hạ Kiền Võ năm thứ tư, Cung Trác Lương hai mươi tuổi, Kiều Ứng Trạch hai mươi lăm tuổi.
Đế đô, trong thư phòng Kiều phủ, một người đầu đội lưu vân hàn ngọc quan, thanh niên anh tuấn mặc cẩm bào tơ tằm màu trắng cổ tròn hoa văn tre trúc đang ngồi ngay ngắn sau bàn học, ra vẻ nghiêm túc lật xem sách, kì thật từ ánh mắt ẩn ẩn hàm chứa không kiên nhẫn có thể thấy được, tâm tư hắn lúc này không đặt trên vân tự.
Cửa phòng bị nhẹ nhàng gõ hai tiếng, dừng lại một chút lại gõ thêm ba tiếng, biết đây là thói quen gõ cửa của người nào đó, ánh mắt Cung Trác Lương vừa động, mở miệng gọi người tiến vào.
“Trà lạnh thanh nhiệt trừ hỏa, ta nghĩ hiện tại phu nhân đang cần.”
Một thân trường bào gấm màu xám mặc ở trê người Bình Tích, thân hình duyên dáng của hắn có vẻ rất thẳng thớm, tuấn nhan phản phất tính đạm mạc xưa nay, nhìn cũng là mười phần khí thế, sẽ không bởi vì dung mạo quá mức tuấn mỹ mà bị khinh thị.
Chỉ là phụ tá kiêm nội tổng quản tiên sinh của Kiều phủ lúc này, trên mặt không có nghiêm túc như ngày thường, ngược lại phiếm chút ý cười trêu chọc.
“Người khi nào trở lại?”
Không để ý tới chê cười của Bình Tích, Cung Trác Lương đem danh mục quà tặng xem qua, để cho Bình Tích này ‘trợ li toàn năng đặc biệt’đi mua sắm.
“Ân, mặt khác Lư đại nhân đưa tới thiệp mời, nói ngày mai thiết yến trong nhà mời mọi người, thay hai phu phu các ngươi đưa tiễn, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-gia/1333475/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.