“Đúng vậy, Lương Nhi sắp thành người lớn.”
Ngô di nương sờ sờ mặt Cung Trác Lương, ngữ khí là cảm khái vui mừng, thần sắc trên mặt cũng không thấy sầu lo, chỉ là lộ ra nồng đậm yêu thương luyến tiếc.
“Này có thể dấu diếm không được….. Nương, người có biện pháp?”
Vừa nghĩ tới hình ảnh của lần đổi giọng này của mình, Cung Trác Lương liền rùng mình một cái, nhưng Ngô di nương cũng không giống như lo lắng, trong lòng hắn vừa phản ứng cầm tay Ngô di nương.
“Lương Nhi sợ là không biết, vi nương lúc trước thời điểm làm hoa khôi, tài nghệ thành danh chính là khẩu kỹ (một loại tạp kỹ, dùng kỹ xảo của miệng để mà bắt chước các âm thanh khác).
Ngô di nương có chút xót xa cười cười, hiển nhiên quá khứ đối với nàng mà nói cũng không phải là cái gì đáng hoài niệm, nhưng thời điểm nói đến khẩu kỹ, ánh mắt của nàng hơi hơi phát sáng, lúc sau nàng dùng khăn tay nhẹ che miệng, một trận tiếng chim hót vui vẻ liền được phát ra, đảo mắt lại biến thành âm thanh tiếng trống nhạc, lúc sau đó là giọng nam hát xướng.
“Oa……..”
Cung Trác Lương nhẹ nhàng cảm thán một tiếng, thiếu chút nữa là đưa tay ra vỗ, hoàn hảo ý thức được hoàn cảnh hiện tại liền lập tức dừng tay, ánh mắt nhìn Ngô di nương lập tức trở nên sùng bái.
Bộ dáng này mà xuất hiện ở hiện đại, thì phải là quốc bảo chuyên gia biểu diễn nghệ thuật a, đáng tiếc đáng tiếc.
“Phốc….. Lúc trước vi nương bị lừa bán, đối với người nhà cũng không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-gia/1333445/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.