Tâm Nhi là một người rất khó tiếp cận. Tuấn Hạo ngã người ra sau chiếc ghế chủ tịch của mình xoay vài vòng. Lúc này thư ký của anh bước vào
-Chủ tịch, đây là thống kê tài chính tháng này của tập đoàn. Mời anh xem qua!
-Ừm, à mà Minh Như này.
-Sao vậy ạ?
-Cô nghĩ xem, một người con trai như nào thì sẽ thu hút được người con gái họ yêu?
-Hừm, chắc là một người ấm áp, trưởng thành. Mà đối với tôi thì chỉ cần đẹp trai, nhà giàu là được.
Vừa nói, nữ thư ký vừa vui vẻ cười đến híp mắt. Tuấn Hạo hít một hơi sâu phẩy tay ra ý cho thư ký ra ngoài. Ngồi nghĩ ngợi một chút, Tuấn Hạo đưa tay xoa xoa mặt mình, sau đó lại cầm tấm thẻ ngân hàng đầy tiền trong tay xoay đều đều
-Mình cũng đẹp trai mà, tiền thì mình đâu có thiếu. Nhược Tâm Nhi, em là có mắt như mù sao?
Đưa tay tìm đến điện thoại gọi cho Nhược Hải Khanh. Đầu dây bên kia chỉ đổ vài hồi chuông đã bắt máy
"Anh nghe?"
-Anh khỏe chứ?
"Gì vậy? Vòng vo làm gì? Em với Tâm Nhi không tiến triển à?"
-Theo đuổi cô ấy còn khó hơn cả việc lên trời tìm sao nữa.
"Được rồi để anh chỉ chú mày cách này. . ."
Tuấn Hạo nghe theo liền tấm tắc gật đầu. Anh quyết định tan làm sớm chạy đi mua một bó bông lớn theo lời của Hải Khanh. Bước vào trong Nhược Thị, ai ai cũng phải quay lại nhìn vì độ cực soái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-theo-duoi-cua-lang-tong/2940862/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.