Đậu xe trước cửa Nhược Thị, đợi mãi mới thấy bóng dáng cô. Tuấn Hạo còn chưa kịp bước xuống xe mở cửa cho cô thì cô đã chạy lai tự mở cửa xe mà ngồi vào.
Tâm Nhi là một cô gái có cá tính rất riêng biệt. Cô quyết đoán và mạnh mẽ, đâu đó cô luôn tạo một hàng rào chắn với tất cả những người xung quanh. Thế nhưng đối với những người thân thiết, Tâm Nhi lại rất trẻ con, đôi lúc cô còn cố ủy lại người đó chỉ vì chịu uất ức hay muốn làm nũng đòi thứ mà mình muốn. Tuấn Hạo khẽ cười nhìn qua cô
-Hôm nay nhiều việc lắm sao?
-Không liên quan đến anh.
-Được rồi, vậy bây giờ em muốn ăn gì?
Tâm Nhi suy nghĩ một lát liền đưa cho anh một địa chỉ khá xa. Tuấn Hạo có chút thắc mắc nhưng cũng không dám ý kiến. Đành chạy theo địa chỉ cô đưa, đến một con hẻm nhỏ liền nhíu mày
-Bên trong đây có nhà hàng gì sao?
-Không có, chỉ có quán lề đường thôi. Nếu anh cảm thấy mình không thể ăn những món lề đường thì lập tức có thể quay xe. Tôi ăn một mình, lát nữa sẽ tự bắt xe về nhà.
-Ai nói em là anh không ăn được?
-Vậy thì mau vào.
Cô bước xuống xe, vừa vào con hẻm nhỏ đã chạy ngay đến một hàng quán bán phở. Quán sập xệ lại rất nhỏ, Tuấn Hạo chính là nghi ngờ sự an toàn thực phẩm ở đây mà nhíu mày.
Tâm Nhi lại khá vui vẻ chào hai vợ chồng chủ quán. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-theo-duoi-cua-lang-tong/2940852/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.