Công việc cứ dồn dập chuyển xuống mail của Lăng Tuấn Hạo. Loay hoay mãi, cuối cùng anh cũng giải quyết xong tất cả. Tuấn Hạo khẽ cười cúi xuống nhìn người con gái trong lòng mình, nhẹ nhàng ôn nhu gọi tên cô
-Tâm Nhi, dậy thôi em.
Cô mơ màng mở mắt nhìn lên anh. Vẻ mặt còn vướng vấn giấc ngủ, cô khẽ cười nhướn người hôn chụt lên môi anh
-Xong rồi hả anh?
-Ừm, xong hết rồi.
Tâm Nhi leo xuống khỏi lòng anh. Tuấn Hạo thu dọn hết giấy tờ trên bàn, gọn gàng đặt một góc. Quay sang cô, anh khẽ cười nắm lấy bàn tay non mềm cùng cô bước xuống sảnh tập đoàn. Nhân viên cũng đã tan làm gần hết. Tâm Nhi vì thế cũng không còn quá xấu hổ để yên mặc nhiên cho anh nắm. Tuấn Hạo nhìn qua cô khẽ cười
-Em lúc nào cũng da mặt mỏng như vậy sao?
-Tất nhiên, ai đâu mà da mặt dày như anh.
-Còn bảo anh da mặt dày? Mặt anh mà mỏng như em thì chúng ta có thể yêu nhau sao? Anh chính là vứt bỏ liêm sỉ chỉ để yêu em.
Tâm Nhi bật cười nhìn anh quơ tay, múa chân biện minh cho bản thân. Xuống gara, Tuấn Hạo bươaf lại mở cửa xe cho cô, để cô ngồi vào trong xe anh tận tình thắt dây an toàn rồi mới an tâm vòng qua ghế lái của mình. Tâm Nhi nhìn qua anh, khuôn mặt lộ rõ nét tò mò, thắc mắc
-Anh muốn đưa em đi đâu sao?
-Bí mật.
Cô bĩu môi khinh bỉ mặc kệ anh lái xe. Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-theo-duoi-cua-lang-tong/2940784/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.