*3 tháng sau*
Tại một nơi tăm tối và ẩm mốc, Trần Khả Linh với ánh mắt sắc lạnh nhìn lên bầu trời. Hai tay ả bấu chặt lại khiến lòng bàn tay rướm máu
-Nhược Tâm Nhi, cô có quá nhiều thứ. Lý ra những thứ đó phải là của tôi!!
Ánh mắt hận thù hiện lên. Vẫn cái suy nghĩ đó, ả cho rằng ngày hôm nay. Những gì mà ả đang phải trải qua tất cả là đều do Tâm Nhi. Do Tâm Nhi mà ả phải sống chui sống nhũi, tìm kiếm từng đồng một để chỉ ăn qua ngày. Nhờ cô mà ả ngay cả việc ngốc đầu lên nhìn cũng chẳng thể thấy nổi ánh sáng mặt trời.
Ả nhớ lại những gì mình phải trải qua, những tủi nhục và đau đớn dằn xé thể xác ả. Đưa tay sờ lên mặt mình, ả cảm nhận được sự lồi lõm, nhăn nheo của từng lớp da một. Quay vào trong nhà, ả lấy ra một mảnh gương nhỏ. Nhìn vào hình ảnh phản chiếu, ả hoảng sợ ném nó ra xa mình. Đầu óc quay cuồng không chấp nhận nổi
-Không. . .đó không phải là tôi. . .không phải là tôi. . .
Ả ngồi bó gối lại, hai tay đưa lên vò rối mái tóc mình. Một Trần Khả Linh xinh đẹp, ngạo mạn đã không còn, bây giờ chỉ có một Trần Khả Linh xấu xí và tự ti. Những bộ đồ sa hoa, lộng lẫy cũng đã bị thay thế bằng những bộ đồ cũ kỹ, rách nát. Ả bây giờ thật thảm hại.
Sáng hôm sau, ả nhìn xa xăm vào không gian trước mặt. Ánh mắt dâng lên sự hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-theo-duoi-cua-lang-tong/2940780/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.