Bà Lăng, Bà Nhược nhiệt tình chăm sóc con rể, con dâu, hết dặn dò cái này lại dặn dò đến cái khác. Vậy mà, tên Lăng Tổng nào đó một chữ cũng không bỏ lọt vào tai. Anh ngồi đó chống cằm nhìn vợ mình, lâu lâu gật đầu lấy lệ với hai mẹ. Bà Lăng nhìn cái vẻ u mê vợ của con trai mình không khỏi bật cười
-Con nhìn vợ đến sắp lòi mắt ra ngoài rồi đấy.
-Mẹ này.
Tuấn Hạo khẽ cười lấy miếng táo trên bàn cắn một miếng đưa tới trước miệng cô. Tâm Nhi khẽ cười cắn một miếng nhỏ. Đưa tay lau nhẹ khóe môi anh
-Anh đừng nhìn em nữa.
-Em xinh đẹp như vậy. . .anh không cưỡng lại.
-Nịnh bợ.
Bà Lăng thở dài đưa tay vỗ vỗ tay bà Nhược lắc đầu
-Xem ra, chúng ta làm bóng đèn rồi.
-Haha, vẫn là nên về thôi.
-Phải phải, mau về thôi.
Tâm Nhi ngượng đỏ cả mặt đẩy anh ra. Tuấn Hạo hí hửng hôn chụt lên má cô. Trừng mắt nhìn anh, Tâm Nhi ái ngại nhìn qua hai mẹ
-Ngồi chơi đã ạ. . .anh ấy có chút phiền phức.
-Không sao, hai tụi ta hiểu hết mà. Về thôi chị sui.
-Ơ. . .mẹ. . .
-Không sao, mẹ về đây.
-Dạ vâng. . .hai mẹ về cẩn thận ạ.
Lăng Tuấn Hạo đợi khi hai mẹ ra về liền nhìn qua cô hí hửng, vui vẻ. Tâm Nhi liếc xéo anh trách móc, Tuấn Hạo chun môi làm nũng
-Em như vậy lại nghĩ anh phiền phức. . .đau lòng anh đó.
-Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-theo-duoi-cua-lang-tong/2940774/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.