Sáng hôm sau, khi cả Lăng gia chìm vào sự yên ắng. Ông Lăng đã đi chơi cùng một vài người bạn già để đánh cờ. Mỹ Nhiên lại đi làm, chỉ còn mỗi bà Lăng đang ngồi buồn chán nhâm nhi tách trà ở sân vườn.
Lúc này Khả Linh bước ra, ả cầm trên tay là đĩa bánh hạnh nhân mà bà Lăng thích nhất
-Ưm. . .ưm. . .
-Mang cho ta sao? Cảm ơn rất nhiều.
-Ưm. . .ưm. . .
Ả xua tay ra ý đây là trách nhiệm của mình. Bà Lăng khẽ cười gật gù hài lòng, bà thật sự rất thương cô gái này, có vẻ là do ả có một hoàn cảnh đáng thương hơn so với những người làm khác trong nhà. Hoặc cũng có thể do ả đã cố tình khiến bà cảm thấy ả bên ngoài siêng năng, chăm chỉ, bên trong lại tội nghiệp, đáng thương.
-Cảm ơn cô, ăn cùng chứ?
-Ưm. . .ưm. . .
Ả lắc đầu từ chối nhưng lại bị bà nhét một chiếc bánh vào tay. Rón rén như sợ sệt, ả cắn từng chút một khiến bà bật cười
-Cứ ăn đi, trong nhà còn rất nhiều.
-Ưm.
Ả gật đầu lia lịa như muốn cảm ơn bà. Bà Lăng cầm lên một chiếc bánh vui vẻ cắn nhẹ. Ăn một chút bánh, uống thêm chút trà khiến bà cảm thấy tận hưởng cái nhẹ nhàng, yên bình của buổi sáng cũng không quá tệ. Nhận ra, cô gái bên cạnh không có ý bước vào trong khiến bà nhíu mày khó hiểu
-Còn chuyện gì sao? Muốn nói chuyện gì ư?
-Ưm. . .ưm. . .ư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-theo-duoi-cua-lang-tong/2940768/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.