“Tôi đang nói chuyện với anh Lệ!" Cố Chiêu Nghi không kiêu ngạo không tự ti nhìn thẳng vào hai mắt của Bạch Tố Mai, trong đôi mắt không hề có nhượng bộ và khiếp đảm, ngược lại mang theo mấy phần công kích.
Không khí trên hành lang cũng bởi vì câu nói này của Cố Chiêu Nghi mà dường như không chuyển động nữa.
Bạch Tố Mai đã quen thuộc với việc được người khác nịnh bợ, có lẽ đây cũng là lần đầu tiên bị người ta lớn tiếng như thế này, sắc mặt bỗng nhiên trầm xuống.
Trước đó cô ta không đặt người vệ sĩ nhỏ bé trông có vẻ bình thường vào trong mắt.
Nhưng mà giờ phút này cô ta lại không nhịn được mà đánh giá từ trên xuống dưới người vệ sĩ nhỏ này một phen.
Tướng mạo vệ sĩ nhỏ thanh tú, làn da trắng nõn, thân thể gầy yếu không giống với bất cứ một người vệ sĩ nào mà Lệ Đế Minh đã từng mướn.
Nhưng không thể không nói, trong đôi mắt của cô cất giấu quá nhiều thâm ý để cho người ta sau khi nhìn xem lại có một loại cảm giác e ngại.2078770_2_25,60Bạch Tố Mai cũng coi như đã hoàn toàn nhớ kỹ người vệ sĩ nhỏ này.
Cố Chiêu Nghi nhanh chóng thu hồi tầm mắt từ trên người của Bạch Tố Mai trở về, cô nhìn về phía Lệ Đế Minh rồi nói: “Anh Lệ, tôi có thể xin anh ứng cho tôi ba trăm triệu tiền lương được không? Tôi rơi vào tình trạng khẩn cấp, xin anh giúp tôi lần này.”
Bạch Tố Mai xem thường nhìn Cố Chiêu Nghi, căn cứ vào sự hiểu biết của cô ta đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-gia-trai-lay-duoc-phu-hao/1732559/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.