Trước mặt Cầm là 1 màu đen tuyền, tĩnh lặng không 1 tiếng động. Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ.
Nhưng Cầm không 1 chút hốt hoảng. Anh thì thầm:
- Đây chính là thử thách ư, nếu thế này thì ngược lại cũng không có đáng sợ.
Với việc có những bí cảnh liên quan đến thời gian. Nên 1 ngày sợ rằng phải vài trăm năm ở trong này thì nó mới đáng sợ đến vậy. 1 người tâm trí không kiên thì chắc chắn không thể nào kiên trì được. Nhưng Cầm là loại như vậy sao. Thử thách như thế này anh cũng đã trải qua 1 lần rồi. Hoàn toàn không đủ gây sợ. Cầm tin mình có thể vượt qua.
Nếu thế cũng không đến mức bị điên tất cả đi. Đến cả Vô Diện cũng không biết chứng tỏ hoàn toàn không có bất cứ ai có thể vượt qua. Nếu chỉ có thế này thì có lẽ không phải tất cả mọi người cũng bị tan vỡ đi.
Tuy nhiên, sự kinh khủng của nơi này lập tức ập đến với anh. Nóng, nóng vô cùng. Nóng từ tận tâm gan chẳng khác gì bị ngọn lửa phượng hoàng nung khô, cứ như nó muốn đốt anh thành cặn. Nhưng không có bất cứ vết thương nào cả, chỉ có nỗi đau vô cùng vô tận.
Hóa ra đây mới là thử thách thực sự. Không gian bịt kín không 1 tiếng động, trừng phạt đến không ngừng nghỉ khiến người ta đau như muốn chết đi sống lại. Và có lẽ còn không thể tự sát. Bị 1,2 ngày có lẽ không sao nhưng nếu vài năm, vài chục năm và vài trăm năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2785348/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.