Chu Vương ngồi dưới đất, vẻ mặt có chút khó tin nhìn Cầm. Hắn hoàn toàn không quan tâm đến vết thương của mình. Vết thương dù khá sâu nhưng không trí mạng. Nhưng là Cầm không muốn lấy mạng hắn chứ không phải vết thương không đủ sâu để làm điều đó.
Đây là 1 sự sỉ nhục, 1 sự sỉ nhục vô cùng lớn đối với 1 người kiêu ngạo như hắn.
Cầm nhìn hắn, đầy ngạo nghễ và nói:
- Ta biết trong lòng ngươi đang nghĩ gì. Ngươi đang không hiểu vì sao ta có thể tung ra 1 chiêu khủng bố như vậy mà không sử dụng từ đầu. Nếu sử dụng từ đầu có lẽ cuộc chiến này sẽ không kéo dài và kịch tính như vậy.
- Ngươi biết vì sao không. Bởi vì ta muốn đánh nát lòng tin của ngươi. Muốn ngươi thấy được chiêu thức mạnh nhất của mình bị phá vỡ 1 cách vô cùng dễ dàng. Ta muốn thấy được lòng tin của ngươi bị đánh vỡ từng chút từng chút 1.
- Ngươi là thiên kiêu nhưng trong mắt ta ngươi chỉ là 1 con kiến không hơn không kém. Ta muốn giết thì giết, muốn chơi thế nào thì chơi.
- Ngươi hẳn là cảm thấy may mắn vì mình chỉ gián tiếp dẫn đến cái chết của Chu Tuyết, nếu
không thì ngươi muốn sống cũng không được mà muốn chết cũng không xong.
Nói xong anh xuống đài trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.
Sự im lặng bao trùm trong giây lát. Ngay sau đó là tiếng hoan hô như thủy triều. Trận đấu này quả thật vô cùng kích thích với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2785238/chuong-1036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.