Câu hỏi đột nhiên khiến anh trầm mặc. Sau đó anh thở dài nói:
- Cô hỏi ta, ta hỏi ai. Ta biết cô mong muốn ta trả lời có để có chút hi vọng hão huyền. Nhưng mà sự thật vốn vô tình. Ta nếu như có kế hoạch có lẽ cũng không ở đây. Nhưng dù sao chúng ta cũng nên nhìn về mặt tích cực. Chí ít thì tạm thời chúng ta đã an toàn. Chứ nếu vừa phải đối mặt với ma lưu lại phải đối mặt với các loại ma thú hùng mạnh thì có lẽ chúng ta đã không ngồi đây rồi
- Hiện giờ, chúng ta cần đối mặt là ma lưu kinh khủng này. Ta cũng nói thẳng ý nghĩ của mình. Trong trường hợp này mà ngự kiếm phi hành thì chỉ có chết. Chúng ta chỉ có 2 con đường đi. 1, men theo vách đá mà bò lên, âm thầm hi vọng vào việc không có vài con ma cầm dễ thương chặn đường.
- Thứ 2 đó là tiếp tục bò xuống, so với việc lơ lửng thì đứng trên mặt đất sẽ khiến chúng ta có thể dễ dàng di chuyển hơn. Tất nhiên nguy hiểm cũng cao hơn. Đầu tiên là ma khí. Cái này không cần nói, ta đoán nếu xuống đó thì thời gian cho chúng ta cũng chỉ có cùng lắm là 3 ngày. Trong 3 ngày không tìm được đường ra thì xác định. Thứ 2 là ma thú. Những con ma thú nếu có khả năng sinh sống ở môi trường này thì chắc chắn thực lực của chúng đã cực kỳ kinh khủng, còn kinh khủng đến mức nào thì không biết nhưng chắc chắn chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2785182/chuong-1009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.