Cầm ho ra 1 ngụm máu, cả người khí tức gần như tàn. Anh mỉm cười yếu ớt:
- Thế này đã vừa lòng cô chưa.
vitag.videoDiscoverConfig = { random: true, wgTitle: "FEATURED VIDEOS", wgTitleColor: "#eee", contentClick: "inline", titleColor: "#fff", titleHoverColor: "#ff4f02", background: "", selectedBackground: "#333", }; (vitag.Init = window.vitag.Init || []).push(function(){viAPItag.initInstreamBanner("vi_9172222")});
Trên mặt của Vivi khó thấy được chút dao động:
- Tạo sao anh làm như vậy. Từ khi tụ thế ta đã biết ta thua rồi. Khả năng khống chế sức mạnh của ta thua anh quá nhiều. tuy ta tụ được nhiều năng lượng hơn nhưng nó tạo khí tràng thì tốt còn dùng được chưa chắc bằng anh.Nếu va chạm, ta sẽ là người thua. Nhưng sao lúc cuối anh lại thu lực, dùng đại bộ phận để cắt đứt liên hệ của ta với năng lượng xung quanh.
Cẩm mỉm cười yếu ớt:
- Ta không muốn nàng chết, càng không muốn vì chúng ta mà cả vũ trụ này hủy diệt. Không chỉ vì ta mà còn là vì những người khác, người thân đến cả những người mà ta không biết. ánh sáng và bóng tối tuy là đối lập nhưng chúng nó không thể liều mạng để tàn sát nhau. Chúng cần có nhau để cùng tồn tại, có bóng tối mới có ánh sáng, cái gì cũng có 2 mặt của nó. Triệt tiêu 1 mặt chỉ khiến chúng ta nhanh đến hủy diệt mà thôi.
- Vậy anh muốn là làm anh hùng giải cứu thế giới không là giải cứu vũ trụ dù cho có bị hủy diệt ư.
- Không, ta không bao giờ coi mình là anh hùng và ta cũng không xứng với cái danh anh hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2784855/chuong-847.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.