Cả 1 vùng khổng lồ bị thổi bay, chỉ còn tồn tại 1 thân ảnh gần như bị cắt đứt thành 2 mảnh, nếu không phải nó còn thoi thóp thì quả thật không khác gì cái khác.
- Hồ Lực, định mệnh nhà ngươi. Chết cũng không để người khác yên thân.
Long Ngạo rủa thầm 1 tiếng. May sao nó kiên quyết cắt đứt long trảo mà thoát đi kịp thời để không chịu đòn trực tiếp nên thân thể chỉ bị khuyết 1 mảng lớn mà không triệt để bị nổ tung. Dù sao Long Ngạo với hắn cũng không thua kém nhau là mấy. nó tự bạo trong khoảng cách gần đã đủ để kéo theo hắn cùng đi.
Nó lê lết thân thể bị thương nặng về ổ của mình. Bởi nơi đó mới cho nó cảm giác an toàn. Với vết thương nặng thế này thì bất cứ 1 tên nào khu vực quanh đây cũng đủ giết chết nó. Cần trị thương gấp.
Còn con ruồi vo ve quanh đây hồi nãy thì nó đã không quan tâm nữa.Vụ tự bảo của con hổ ngốc vừa rồi đến nó còn không chịu được, nữa là 1 con ruồi nho nhỏ. Không nhìn cả khu vực này bị hủy hoại không còn ình dáng hay sao.
Mà đích xác Cầm không chịu được thật. Khi thấy cuộc chiến kết thúc, anh đã dùng tốc độ nhanh nhất để chạy đi. Nhưng linh hồn tốc độ sao nhanh được đã thế mọi việc còn diễn ra trong chớp mắt.
Cầm chỉ kịp tránh vào sau 1 tảng đá.
Uy lực của vụ tự bạo quá lớn khiến tảng đã anh bị thổi bay mà ta biến.
Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2784539/chuong-696.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.