Chương trước
Chương sau
Trên bầu trời hoàn toàn bị thất sắc độc vân bao phủ, thế nhưng ở bên trong sơn cốc lại giống như được cầu vồng chiếu rọi, huyễn lệ động lòng người.

Xa xa, trên vách núi đá, bò đầy thứ mà vừa nãyc tập kích qua anh, 1 cây đằng mạn màu xanh đậm, khắp vách núi giống như là lóe ra nhàn nhạt thất sắc quang mang ngọc bích.

Bên trong sơn cốc trước mặt diện tích cũng không quá lớn, nhưng sinh trưởng đủ loại thực vật, dõi mắt nhìn lại, màu sắc dĩ nhiên là nhiều hơn. Các loại hoa ganh đua sắc đẹp, các loại thảm thực vật cùng trái cây. Trên rất nhiều loại thực vật, thậm chí cũng tản ra bảo quang mạnh yếu không giống nhau. Chẳng qua khi dùng ánh mắt đi xem xét, cũng có thể nhìn ra bọn chúng không giống vật thường.

Làm người ta rung động nhất chính là, bảo vệ xung quanh ở trong những thực vật này có một mảnh hồ, hồ này phân biệt rõ ràng chia làm hai bộ phận. 1 nửa là băng màu trắng, bốc lên nhàn nhạt bạch khí, nửa còn lại là hỏa hồng sắc, phía trên ánh sáng khẽ vặn vẹo. Hồng cùng Bạch, giống như là hai khối Ngọc Thạch khổng lồ vây quanh ở nơi đây. Khí tức sinh mệnh nồng nặc trong không khí phải chăng là tại bọn chúng bốc hơi lên sau đó phát tán tràn đầy cả không gian trong sơn cốc này.

Thân là Thực Vật hệ hồn sư, nơi này đúng là thiên đường với anh. Thật không biết Đường Tam phải bỏ bao lâu mới tạo ra 1 nơi như này nhỉ.

Nhưng cái đó không phải là thứ mà anh chàng quan tâm lúc này. Cái anh quan tâm là tìm loại tiên thảo kia.

Anh lơ lửng trên không trung, tinh thần lực tỏa ra 4 phía tìm kiếm. Cuối cùng anh khóa chặt 1 buội thực vật bên dưới.

Đó là một đóa hoa màu trắng nhạt, không có lá, cành nhảy vọt gần một trượng, đóa hoa thật lớn, đường kính hơn ba thước, mỗi một cánh hoa nhìn qua giống như thủy tinh, trong suốt trong sáng, đóa hoa màu trắng nhạt theo hơi nước nhẹ nhàng lắc lư, sinh trưởng ở cạnh bờ nơi hai màu nước suối hồng, bạch tương giao.

Sở dĩ Cầm trực tiếp chú ý tới nó, một là bởi vì nó quá mức mỹ lệ, quá mức tiên diễm, bản thân lại sinh trưởng ở bên bờ nơi hai loại hồ nước bạch cùng hồng tương giao, lý do còn lại là bởi vì, trong phạm vi chu vi mười trượng ở chung quanh nó, không có những thực vật khác. Ở nơi thực vật giăng đầy trong sơn cốc này, thì càng dễ thấy được.

Thông qua quan sát, Cầm cũng phát hiện có một chút thực vật cũng giống như nó vậy, trong phạm vi chung quanh nhất định không có thực vật sinh trưởng.

Những thực vật này đều có cùng chung một đặc tính, hoặc là cực kỳ quái dị hoặc là cực kỳ huyễn lệ. Hơn nữa cũng tản ra bảo quang đậm nhạt không đồng nhất.

Đối với việc hắn từ rơi xuống, nhưng thực vật bên trong sơn cốc tựa hồ lộ ra vẻ rất bình tĩnh, cũng không có bất kỳ thực vật nào cố gắng công kích hắn. 

Đột nhiên, 1 mùi thơm tràn vào mũi Cầm khiến anh chàng không nhịn được hít thêm 1 hơi nữa.Mùi thơm kia sau khi thấm vào ruột gan, hắn chỉ cảm giác tinh thần khẩn cấp của mình bị thanh tẩy, ngay cả đại não cũng trở nên sáng sủa hơn, mặc dù chẳng qua chỉ hít vào một chút, nhưng cả người của hắn lại có cảm giác như bị nước rửa sạch, sướng không thể tả. Đây là lần đầu tiên sau khi tiến vào Lạc Nhật Sâm Lâm cho tới nay, hắn mới có cảm giác như thế. 

Khi Cầm chuẩn bị thử lần nữa hít vào một chút mùi hương, trong lúc bất chợt, đóa đại hoa màu hồng phấn kia sáng lên.

Một tầng hào quang màu hồng phấn lấy nó làm trung tâm trong nháy mắt xuất hiện, đem đất trồng phạm vi đường kính mười trượng hoàn toàn bao phủ ở bên trong, cũng đem Cầm bao phủ trong đó.Rõ ràng là đang định kiểm tra anh chàng đây mà.

Khiến cho Cầm cảm giác ngoài ý muốn chính là, màn hào quang màu hồng phấn kia sau khi xuất hiện, hắn cũng không có cảm giác được cái gì khác thường, hô hấp giảm xuống rất nhỏ, chỉ là mùi thơm kia nồng nặc hơn mà thôi. Hơn nữa cảm giác sau khi hít vào thể nội cũng tốt hơn, cái loại cảm giác sung sướng toàn thân thậm chí khiến cảm giác của hắn đối với việc khống chế hồn lực bản thân cũng tốt hơn.

Bất quá, những thứ này đối với Cầm mà nói cũng không phải là thứ hắn muốn, sau khi cảm nhận được màn hào quang màu hồng phấn kia đối với bản thân hắn cũng không có bất kỳ thương tổn gì, nhưng đó không phải là mục đích của anh chàng khi đến đây:

- Kiểm tra như vậy là đủ rồi, chúng ta có thể từ tốn nói chuyện được chưa nhỉ

- Ồ ngươi sao biết ta có thể nói chuyện.

Cầm thản nhiên nói:

- Nơi này là Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, là một trong tam đại Tụ Bảo Bồn của nhân gian. Là thực vật thiên đường. Do Đường Tam tạo nên. Thực vật ở đây sẽ dễ dàng mở ra linh trí hơn bởi Ở nơi này các ngươi được Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn tẩm bổ nên sinh trưởng một ngày, sẽ tương đương với ngoại giới sinh trưởng mười ngày. Cho nên, ta đoán ngươi có một vạn tuổi, nhưng có thể tương đương với mười vạn tuổi.Từ đó việc ngươi có thể nói chuyện là hoàn toàn bình thường

Rồi vẻ mặt của hắn lại tràn ngập thần bí:

- Hơn nữa ta còn biết ngươi tên là U Hương Khỉ La Tiên Phẩm. Còn gọi là U U đi. Có đúng không?

U Hương Khỉ La Tiên Phẩm vẻ mặt không thể tin được nhìn 

U U rõ ràng đầu tiên là kinh ngạc sau đó là đề phòng nói:

- Ngươi là ai. Tại sao ngươi biết những điều đó. Lời nói của ngươi sẽ quyết định thái độ của chúng ta đối với ngươi đó/

Nhưng đáp lại nó là 1 ánh mắt khinh thường:

- Thôi đi, dù tất cả các ngươi xông lên cũng chưa chắc giết được ta. Cùng lắm là đánh đuổi ta đi thôi. nhưng cái giá phải trả cũng không hề nhẹ đâu. Ta có thể tự do ra vào nơi này nên ngươi nghĩ các ngươi có thể đánh đuổi ta bao nhiêu lần hay là ta hao mòn các ngươi trước. Ta nói ra tất cả như vậy tức là ta đến đây hoàn toàn với thành ý. Ở đây ta chỉ cần 2 vật. khi đạt được nó ta sẽ rời đi.

- Thứ ngươi muốn lấy là…

- Thứ ta muốn là độc kinh và Tương Tư Đoạn trường thảo.

Không sai, Cầm đến đây mục đích chính là Tương Tư Đoạn trường thảo.Bởi đó có lẽ là cách duy nhất để cứu tiểu Kim mà Cầm biết.Đây là 1 loại tiên thảo mà trong đống tri thức Thần nông để lại cũng không có, tác dụng của nó có thể nói là vô cùng vô tận không ai biết cực hạn ở đâu.Cứu tiểu vũ, cứu Hoắc vũ hạo..vv..Biết đâu nó có thể cứu cả tiểu Kim. 

Mặc dù Cầm biết điều kiện khiến cho loài tiên thảo này nở hoàn toàn không phù hợp với cá tính của anh nhưng mà đây có thể là cách duy nhất để đánh thức ý thức của tiểu Kim, Cầm không thể không làm vậy.

Độc kinh chỉ là thứ kèm theo. Cầm không nói là trong bách thảo kinh của Thần Nông không đầy đủ mà là mỗi thế giới, mỗi khu vực thì thảm thực vật đều thiên kỳ bách quái,1 quyển sách khó lòng chứa hết được. Biết đâu trong độc kinh sẽ có biện pháp chữa trị cho nhóm bá chủ biển khơi thì sao.

Bọn họ chính là những trợ lực đắc lực nhất trong cuộc chiến cuối cùng, Cầm không thể lơ là được a.

Chỉ hi vọng mọi thứ sẽ theo nguyên bản tiến hành a
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.