Ngày 5/12, 1 lần ra ngoài kiếm đồ ăn, ta phát hiện ra mật độ hồn thú quanh đây tăng nhanh đột biến, không chỉ thế, ta còn cảm thấy khí thế 10 vạn năm hồn thú như ẩn như hiện quanh đây. Đáng chết, chẳng lẽ chúng ta bị phát hiện hay sao. Hoặc có thể nói… có người bán đứng chúng ta. Nhưng xem ra tên này chỉ biết vị trí đại khái chứ không biết động phủ nơi ta ở.tuy nhiên, nếu bọn họ còn tiếp tục tìm kiếm thì lộ là điều sớm muộn đến lúc đó chờ đón ta có lẽ chỉ có cái chết.
Làm sao đây, làm sao đây
Ta vội vã trở về động. Đoạn thời gian này có lẽ chỉ có thể án binh bất động mà thôi.
Ngày 7/12, nhìn ta ở không trong động, thần thái nặng nề nên thụy thú dường như đã nhận ra cái gì. Cô chỉ hỏi 1 câu rồi không nói nữa.
Ta có chút cảm thấy kỳ kỳ nhưng mà thời điểm nào rồi còn quan tâm điều đó.
Ngày 10/12, nguy rồi, thụy thú biến mất. Đáng chết, ta đã dặn không biết bao nhiêu lần là không muốn ra ngoài rồi sao cô ấy không nghe.
Đi hay không đi kiếm đây.Nói thật, trong đầu ta lúc này hiện lên ý định không đi cứu. Đó cũng là cách tốt nhất. Chỉ cần thụy thú bị phát hiện thì ta ở đây là tuyệt đối an toàn. Ta nghĩ thụy thú sẽ không lộ ra vị trí này đâu.
Nhưng.. quan trọng là cái nhưng. Ta không muốn bỏ lại bất cứ ai đồng cam cộng khổ với mình. Lúc trước, để chạy trốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2784281/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.