Chương trước
Chương sau
Triệu Dịch hơi trầm ngâm rồi nói:

- Thật ra chúng tôi cũng như nhóm của ngươi cũng là đi vào đây để tìm hiểu.Từ sau khi nữ thần vận mệnh giúp ổn định đại lục thì mọi chuyện cũng có thể nói là đi vào quỹ đạo. hồn thú cùng 2 con người tạo thành 3 bên chiến tuyến riêng biệt. Dù rằng hồn thú cũng hay phát động thú triều nhưng thường thường chỉ có 1-2 năm mới phát động 1 lần mà thôi, thời gian là đủ để 2 bên nghỉ ngơi dưỡng sức. Từ 100 năm trước thì hồn thú đã bắt đầu rục rịch như chuẩn bị cái gì. Tần suất chiến tranh càng ngày càng tăng. Đến bây giờ thì hầu như cứ 1 tháng là lại có thú triều 1 lần. Nhưng cảm giác như là bọn họ muốn chết và chết vậy. Nhưng điều làm chúng ta không hiu là sao mà bọn chúng lại có thể trưởng thành nhanh đến vậy. Nếu cứ đà này thì có lẽ chẳng mấy chốc loài người sẽ hoàn toàn bị diệt mất.

- Cao tầng của cửu tộc cùng vận mệnh thần điện đã họp lại và đều đưa ra nhận định. Hồn thú kiếm được bảo vật gì đó có thể cưỡng ép tăng lên sức mạnh của hồn thú. Chắc các người cũng đã nhìn ra được, sức mạnh của bọn hồn thú này đa phần có sức mạnh không phù hợp với cảnh giới.

- Tuy nhiên, vạn năm hồn thú thì vẫn là vạn năm hồn thú.Dù chỉ có cảnh giới thì vẫn cần đấu tông trở lên mới có thể đối phó. Còn đấu tôn thì có lẽ chỉ có thiên tài mới có thể đấu ngang tay. Mà muốn bồi dưỡng 1 đấu tôn đấu tông thì cũng mất không ít thời gian cũng như là của cải. Chúng ta không thể nào chịu được tiêu hao chiến như vậy.

- Do đó nhất định phải tìm hiểu và phá hủy bảo vật thần bí kia.

- Tuy nhiên, đến lúc ai đi thì lại xảy ra vấn đề.Đó là việc làm sao cử người đi.

- Tầm 1,2 năm trước thì các nhà thi nhau cử người đi. Nhưng mà sau khi mà biết bao đấu la thậm chi là phog hào đấu la 1 đi không trở về khiến cho các tộc bắt đầu e dè. Dù sao thì cũng chẳng có gia tộc nào nguyện ý bỏ toàn bộ sức mạnh của gia tộc để liều chết với hồn thú.

- Nhưng tất nhiên không thể không đi tìm kiếm. Do đó cứ 1 tháng 1 lần, sau khi thú triều qua đi. Mỗi nhà sẽ cử ra 1 người tạo thành đội tiến hành thám hiểm hồn thú sâm lâm.

Triệu Dịch khẽ nhún vai nói:

- Và lần này đến lượt chúng ta. Chỉ tiếc rằng chưa tìm được chân tướng thì đã bị phát hiện suýt thì bỏ mình.

Ồ, mắt của Cầm khẽ lóe lên:

- Vậy xem ra các người cũng phát hiện ra cái gì đi.

Triệu dịch nhìn đồng đội như đang hội ý. Cuối cùng nói:

- Nói cho các vị cũng không có gì. Nhưng mong các vị không có nói ra. Thật ra—Hắn khẽ hạ dọng.-Sau khi có biết bao kinh nghiệm của những người đi trước cuối cùng chúng ta cũng có thể đột nhập vào khu trung tâm. Và đã tìm ra được điểm mấu chốt. Dường như là bọn họ dang cầm tù 1 loài thụy thú có thể giúp cho các hồn thú đột phá giới hạn Đó chính là điểm mấu chốt. Rõ ràng so với trộm đi độ vật độ khó cao hơn hẳn với việc giết 1 hồn thú.

- Nếu ta đoán không có lầm thì sau khi chúng ta trở về, có lẽ sẽ có 1 cuộc đại triệu tập và tấn công toàn lực để giết chết thụy thú kia. Không chỉ có thể khiến cho tình hình đẽ chịu hơn mà còn có thể triệt để cắt đứt vận của hồn thú. Thời đại của con người rồi sẽ đế.

- Tất nhiên- hắn khẽ nhún vai- cũng có thể là chúng ta bị giết sạch và loài người triệt để thua, sống được hay không thì không ai biết. Nhưng mà có lẽ vẫn hơn cứ ngồi yên chờ chết a.

Cầm mỉm cười không nói. Hắn sao lại không biết ý nghĩ của bọn họ cơ chứ. Liều chết ư, nói đùa.Cầm không tin bọn họ không có chuẩn bị đường lui. Cầm tin rằng lúc bọn họ bỏ được đấu la cùng phong hào đấu la đi tìm kiếm là bọn họ muốn dốc toàn lực. Nhưng là để chiếm cái bảo vậy kia.

Còn về sau thì chỉ là làm cho có. Được thù tốt còn không được có lẽ cũng chẳng sao. Có lẽ là sẽ có người chết nhưng chắc chắn không chết toàn bộ. Nếu không sao có thể có được kinh nghiệm để cho những người này đến đây. 

Không chỉ thế, theo Cầm đoán. Có lẽ cửu tộc cùng với thánh điện có lẽ đã chuẩn bị di dời rồi. vì sao Cầm nghĩ vậy ư. Bởi bọn họ bỏ được cử đi toàn thiên tài thế này. Nếu không phải muốn thử lần cuối thì sao lại làm vậy cơ cứ.

Còn vì sao không cử đấu la phong hào đấu la thì Cầm không rõ lắm. có thể là để thuận tiện đi. Dù sao nhiều lúc thì thực lực yếu 1 chút sẽ có tác dụng hơn a.

Tiếp theo là tổng tấn công liều mạng ư? Đừng đùa, quân nhân cũng như là người dân bình thường có lẽ còn làm thế nhưng mà cửu tộc sẽ làm như vậy sao. Cầm không tin. Thành công có lẽ họ sẽ thành anh hùng nhưng nếu thất bại chắc chắn bọn họ đã chuẩn bị đường lui

Tuy nhiên, cái đó là tự hiểu chứ không cần thiết phải vạch trần ra khiến cho mọi người lúng túng.

Chợt Cầm hỏi:

- Nếu ta không nhầm thì làm chủ đại lục là cửu tộc và thánh điện. Chỗ này của ngươi chỉ có 7 người vậy 3 người còn lại đâu.

Triệu Dịch khẽ thở dài nói:

- Nói ra thì xấu hổ nhưng mà để có thể đưa thông tin về thì nhất định trong chúng ta phải có 1 người trở về.để đến đây thì 3 người kia ở lại chặn hậu. Nói không phải đùa chứ nếu các vị không đến thì có lẽ chúng tôi vẫn phải mở 1 đường máu để cho chí ít 1 người thoát được.

- Vậy sao.

Mắt Cầm có chút thâm thúy. Là thật vậy hay là có cái gì khác thì Cầm không thể võ đoán nhưng anh có thể chắc chắn tên trước mặt nói dối. Làm sao có thể có chuyện bí mật bị lộ mà chỉ có đám vạn năm hồn thú truy đuổi. Chẳng lẽ hồn thú muốn chiến đấu ư.Ngược lại cũng có thể nhưng mà vậy sao lại giữ lại mấy người kia. Trong đó nhất định có ẩn tình.Là bỏ đồng bạn hay là hố người thì Cầm không biết rõ lắm nhưng hắn chắc chắn không phải tốt lành gì.

Tốt nhất vẫn nên tránh xa nhóm người này đi.

Ngược lại, Cầm đã có đủ thông tin rồi. Giờ việc bọn họ cần là ngồi xuống mà tổng kết thôi.

Thế là Cầm mỉm cười nói:

- Nguy hiểm cũng đã được giải quyết.. Các vị có lẽ nên trở về đi. Chúng tôi có lẽ vẫn cần đi tìm hiểu thêm 1 chút nữa mới có thể đi.

Triệu Dịch như muốn nói gì nhưng không tiện lắm. Cuối cùng anh miễn cưỡng mỉm cười nói:

- Vậy cũng được, hi vọng các vị có thể tìm được thông tin hữu ích. Giờ chúng a vẫn cần trở về báo tin đây.

Thế là cả 2 đội bắt đầu chia tay. Nhóm của Triệu Dịch thì tiến ra ngoài khu rừng còn nhóm của Cầm thì đi vào sâu 1 chút.

Khi xác định những tên kia không có đi theo. Cầm cùng cả nhóm ngồi xuống bắt đầu nói:

- Như mọi người cũng thấy. Nhưng tên kia là đang nói dối. Nhưng có lẽ có 1 việc xác định là thông tin về việc hồn thú nhốt thụy thú có thể là thật.Bỏ qua việc bọn kia không có ý tốt giờ trọng tâm là việc thụy thú đi. Tiểu Kim, cô cho chút ý kiến đi.

Tiểu Kim khẽ nhíu mày rồi thở dài nói:

- Từ khi sinh ra thì ta luôn được bao bọc nên cũng không dám võ đoán gì. Nhưng mà nếu có sự việc này thì quả thật có chút kinh khủng. Thụy thú nói thẳng 1 câu là người không là con nắm giữ vận khí, thế của cả khu rừng. Người ta mong nó sống tốt còn không kịp. Giờ bắt nhốt phục vụ việc vô bổ là tạo thú triều thì có chút khó tin. Giờ ta vẫn không tin điều đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.