Chương trước
Chương sau
Nhưng, trong thời khắc quan trọng này, ngọn lửa màu đen đang không ngừng hóa thành sương mù quanh cơ thể Mã Tiểu Đào bỗng nhiên ngưng tụ lại, sau lưng cô, xuất hiện một ảo ảnh thật lớn.

Đó là một con Phượng Hoàng màu đen sậm, so với Tà Hỏa Phượng Hoàng ngày trước của cô thì nhỏ hơn một chút. Nhưng màu đen như mực từ cơ thể nó trông như một vực sâu không đáy, hơi thở khủng bố không ngừng tản ra xung quanh Nhất là đôi mắt màu đen kia, vừa nhìn vào đôi mắt ấy, cả người liền bị một cảm giác tuyệt vọng bao phủ.

- Không tốt, Tiểu Đào biến dị.

Thao Thiết Đấu La Huyền Lão bỗng nhiên đứng lên. Ánh mắt toát ra vẻ nghi ngờ, vì ngay cả một người dày dặn kinh nghiệm như lão mà cũng không có thể nhìn ra lần biến dị này của Mã Tiểu Đào là tốt hay xấu.

Ngọn lửa đen như mực kia lại một lần nữa phụt lên tạo thành đôi cánh sau lưng Mã Tiểu Đào, cả người cô tức thì bay lên không trung, nhanh nhẹn tránh đi nhát chém của Thẩm Phán Chi Kiếm.

Không thể nào? Mã Như Long mở to mắt nhìn chằm chằm tình huống vừa phát sinh. Phải biết rằng Sinh Mệnh Lực của hắn đang càng lúc càng bị thiêu đốt với tốc độ kinh khủng, nếu không thể giải quyết Mã Tiểu Đào thì hắn phải lập tức ngưng sử dụng Thẩm Phán Chi Kiếm, nếu không sự cắn trả kia sẽ không chỉ đơn giản là một năm bị đình trệ tu vi.

Mả Tiểu Đào ngẩng đầu lên, mái tóc đỏ rực của cô đã hóa thành màu đen.

- A.

Mã Tiểu Đào thét lên một tiếng chói tai, cô mở mắt ra một lần nữa, đôi mắt đã biên thành màu tím sáng lấp lánh mang theo hơi thở vô cùng khủng bộ.

Một tia sáng màu vàng nháy mắt hóa thành một lưỡi đao thật lớn, điên cuồng quét ngang kèm theo tiếng hổ gầm hết sức chói tai. Mục tiêu của lưỡi đao này là Thẩm Phán Chi Kiếm, khi cả hai va chạm vào nhau liền phát ra một loạt tiếng nổ ầm ầm.

Mã Như Long liếc mắt nhìn liền trông thấy thanh kiếm Thẩm Phán kia đột nhiên dừng lại trên không trung, còn trên tay Mã Tiểu Đào không biết từ lúc nào đã xuất hiện một thanh chiến đao thật lớn.

Đây là vật nằm bên trong chiếc nhẫn ban nãy Đái Thược Hành đưa cho cô, cũng là kiện Hồn Đạo Khí Cận Thể cấp tám lần trước hắn mua được trong buổi đấu giá, Phách Hổ Luyện Hồn Đao. Chuôi đao này dài bốn thước sáu, sống đao nơi rộng nhất đến chừng một tấc, hình dạng y hệt một thanh đao Trảm Mã, ở phần bao của chuôi đao là một đầu khung xương có hình đầu hổ.

Xét phẩm chất có lẽ nó thua thanh kiếm Thẩm Phán, muốn phát ra uy lực của nó cần cường giả bậc Hồn Thánh mới được.

Khi Mã Tiểu Đào nhận chiếc nhẫn kia đã hiểu ý của Đái Thược Hành muốn gì, cô cũng tin mình có thể thiêu đốt sức mạnh, nháy mắt sử dụng thanh đao công kích vài lần.

Nhưng, cô ngàn vạn lần không thể ngờ mình lại sử dụng nó trong tình huống này. Sau khi trở thành Hắc Phượng Hoàng, cô cảm nhận khí tức của mình đã thay đổi khác xa ngày trước. Cho dù thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đao yêu cầu tu vi Thánh Hoàng nhưng khi cô chạm tay vào, nó

cũng không thể ngăn cản cô sử dụng.

Một đao kết thúc, ngọn lửa mau đen kia nháy mắt đã truyền vào thanh đao, Mã Tiểu Đào lại hét lớn một tiếng, Hắc Phượng Hoàng nháy mắt chui vào bên trong Phách Hổ Luyện Hồn Đao, sau đó, hai tay cô nắm chặt đuôi kiếm, cả người xoay một nửa vòng, chém ra một đao.

Lúc này, rốt cuộc Mã Như Long cũng hiểu, tu vi bản thân không thể nào bì kịp Mã Tiểu Đào, hắn miễn cưỡng lắm mới có thể sử dụng Thẩm Phán Chi Kiếm, ban nãy khi xuất ra một kiếm thứ hai, bản thân hắn đã gần như không thể khống chế nổi thanh kiếm. Một luồng sáng màu đen lóe lên, nháy mắt lưỡi đao mang theo tiếng hổ gầm đã đến ngay trước mặt hắn.

Vô Địch Hộ Tráo lóe sáng, nhưng, một màn kinh khủng xuất hiện khiến mọi người ai cũng phải giật mình. Vô Địch Hộ Tráo vốn có thể trụ những ba giây nhưng lúc này nháy mắt đã vỡ tan, cả người Mã Như Long bay thẳng sang 1 bên.

Nhìn xem, trong ngọn lửa đen tối đó, thậm chí còn không nhìn thấy được Hồn Hoàn trên người cô nữa, khi ánh đao chém xuống, Mã Như Long đừng nói là ngăn cản, cho dù muốn tránh cũng không tránh được.

Nhát chém màu đen ấy như điên cuồng căn nuốt ánh sáng, ngay cả sàn đầu rộng trên trăm mét kia cũng bị phân thành hai nửa.

Đúng lúc này, một tia sáng chợt xuất hiện trước mặt Mã Như Long, là Thiên Sát Đấu La Hoàng Tân Tự sử dụng Thuấn Di.

Một tấm lá chắn hình ngôi sao năm cánh xuất hiện trước mặt hắn, chặn đứng lưỡi đao đang bổ xuống kia.

Ầm.

Hắc diễm bắn ra tứ phía, nháy mắt bao phủ lấy một khu vực thật lớn, những nơi tiếp xúc với nó đều bị nhiệt độ nung nóng tan chảy, nháy mắt khắp nơi đều trở thành biển lửa, có một số nơi bị hỏa diễm bám nhiều đã nhanh chóng bị hòa tan sụp xuống tạo thành một cái hố thật lớn.

- Dừng tay, trận đấu đã kết thúc.

Giọng nói có chút dồn dập của Hoàng Tân Tự vang lên, thanh Phách Hổ Luyện Hồn Đao trên tay cô vẫn hiên ngang trên bầu trời, không có dấu hiệu hạ xuống.

Ngọn lửa màu đen thoáng vơi đi vài phần, lát sau cô mới chậm rãi hạ thanh đao xuống, nhưng đôi mắt màu tím vẫn lộ rõ sự hung ác.

Bản thân vị Phong Hào Đấu La Hoàng Tân Tự lúc này cũng có chút chật vật.

Một luồng sáng lại xuất hiện, hắn nhanh chóng bao phủ lấy Tiêu Hạ Phong đi đến trước mặt Mã Như Long, trường bào của lão lúc này đã có chút rách nát, ngay cả tóc cũng bị cháy một chút.

Đây là tình huống gì? Tất cả mọi người đều giật mình kinh hãi, không ai ngờ thực lực của Mã Tiểu Đào lại mạnh như vậy. Ngay cả cường giả bậc Phong Hào Đấu La, Hoàng Tân Tự sử dụng vũ hồn Thiên Sát Cô Tinh dưới tình huống thuần phòng ngự cũng không thể ngăn cản hoàn toàn ngọn lửa màu đen của Mã Tiểu Đào.

Nương theo tiếng hét tuyên bố trận đấu kết thúc của Hoàng Tân Tự, một bóng người từ phía khu vực chờ chiến của học viện Sử Lai Khắc bay vọt lên sàn đấu.

- Tiểu Đào, bình tĩnh.

Giọng nói trầm thấp của Huyền lão vang lên.

Mã Tiểu Đào rùng mình một cái, sau đó cơ thể cô không ngừng run rẩy, dường như cô đang phải chịu đựng rất nhiều đau đớn.

Huyền lão bế lấy cô, sau đó, một quầng sáng màu vàng rực rỡ xuất hiện ôm trọn lấy cơ thể cô, ngọn lửa màu đen của cô vẫn bao phủ lấy cơ thể, dù bị quầng sáng màu vàng của Huyền lão áp chế nhưng vẫn không ngừng bùn cháy, dùng cách gì cũng không chịu biến mất.

Khi Huyền lão về đến khu vực chờ chiến, sắc mặt đã vô cùng nghiêm trọng.

Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông, Cầm và Vương Ngôn cùng bước đến.

Cầm khẽ nhíu mày cảm nhận. Anh cảm thấy được khí tức tà ác của hắc phượng hoàng đang không ngừng đấu tranh với khí tức khác trong người của Mã Tiểu Đào.

Khí tức còn lại kia dù rằng phẩm chất cao hơ những dường như nó đang dồn toàn bộ sức lực làm cái gì đó nên đứng trước thế công của ngọn hắc hỏa, nó chỉ có thể bị động phòng ngự mà không ngừng kêu gọi chủ thể tỉnh dậy chung tay chiến đấu.

Khí tức đó còn gì khác ngoài chân chính phượng hoàng nữa.

Nhưng dường như nó đang dồn toàn bộ sức lực để niết bàn nên phải chịu lép vế trước ngọn lửa đen.

Nếu không có sự can thiệp sợ rằng tình hình sẽ không quá lạc quan.

Ở đây chỉ sợ có Cầm là có thể can thiệp thôi.

Cầm tiến đến ngăn cản Huyền Lão đang có ý định đánh ngất cô nàng.

Anh bình tĩnh nói:

- Để con thử xem
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.