Đấu la đại lục, tại 1 thôn xóm hẻo lánh.. trong 1 căn nhà nho nhỏ, không khí nghiêm trọng hơn bao giờ hết.
Người vợ đang nằm đó mồ hôi vã ra như tắm, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng rên nghe não lòng.
Người chồng cũng không khá hơn, ông ta đang nắm tay người vợ mà hoạt động liên tục, mồ hôi cũng vã ra như tắm.
( cảnh cáo.. đây là truyện nghiêm túc, đề nghị mọi người không có những suy nghĩ tiêu cực /cười đểu).
Hoá ra người vợ đang lâm bồn( dành cho những ai không biết. lâm bồn là.....đẻ đó /denm).
Nhưng điều kì lạ là lại không có bất cứ ai đỡ đẻ mà chỉ có 2 vợ chồng ngồi đó chống đỡ khiến cho sự việc trở nên thật quỷ dị.
Cuối cùng người chồng không nhịn được nữa, ông khẽ cắn răng nói:
- Không thể như vây được nữa, đừng truyền nữa, không cứu được nữa đâu. Ta tuy không có con nhưng nhất định không thể có nàng. Bỏ nó đi.
Người vợ nghe đến đó thì nước mắt đã giàn dụa nhưng anh mắt đầy kiên quyết:
- Không, nó là con ta, dù cho có liều mạng này ta cũng phải cứu nó. Chàng đừng nói nữa, đó là con của chúng ta đó.
- Nhưng mà nàng cũng thấy rồi, hơi thở của nó đã không còn nữa. Cứ thế thì không chỉ con nó chết mà cả nàng cũng bồi mạng theo đó. Ta không thể để mất nàng được.
- Không, đứa bé còn sống, ta có thể cảm nhận được nó đang cố gắng kiên trì, nó muốn sống. Thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2784045/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.