Lão rồng sững người trước lời của cầm. Bị băng hỏa lưỡng trọng thiên mà còn kêu là tuyệt thì.. hắn đúng là 1 tên biến thái mà.
Nhưng dù nghĩ vậy lão cũng không nhịn được hỏi:
- Nó ngon thật không.
Cầm nghe vậy vội nói:
- Không, tệ lắm. Không những thế còn chiu băng hỏa lưỡng trọng thiên nữa. đừng nên ăn.
-Tốt nhất nên đưa ta bảo quản cho.
Lão rồng nghe vậy thì càng nghi ngờ. Chẳng lẽ món này ngon thật sao.
Nhưng mà nếu đây là thứ Cầm làm để mà khiến lão cũng chịu khổ thì làm sao.
Nhưng mà chim chết vì mồi, người... à nhầm.. rồng chết vì thức ăn. Nhất là thức ăn ngon. Hơn nữa, thân là hỏa long. Lão nghĩ bản thân cũng không sợ cái băng hỏa lưỡng trọng thiên đó.
Nếu mà không ngon thì đè ai đó ra mà đánh thôi chứ sao.
Và ngay khi Cầm định lấy miếng thịt thì lão rồng đã nhanh tay Cầm lấy.
Không thể không nói miếng này nhỏ hơn những miếng trước rất nhiều, có lẽ chỉ nửa già các miếng khác mà thôi. Lão rồng chỉ 2,3 ngụm là ăn hết. Nhai mấy miếng và nuốt xuống.
Và... lão cũng biến thàn băng điêu chứ sao
Nhưng tất nhiên thực lực của lão cũng cũng hơn Cầm 1 chút, không chỉ thế lão thân là hỏa long, với băng hỏa có 1 sự kháng cự nhất định nên là chỉ qua 1 chút thời gian là lớp băng đã tan hết nhưng lão vẫn không nói gì mà trầm ngâm trên không.
Cầm ở dưới mặt đầy tiếc hận nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2783928/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.