Chương trước
Chương sau
Cầm vẫn im lặng chờ đợi cô nàng ăn xong. Kế hoạch của anh càng muốn thành công thì không thể vội vàng được. Nó cần làm cho cô nàng này chủ động thì mới thành công được a.

và khi cô ăn xong cũng như là từ trong cái vũ trụ ẩm thực thoát ra thực tại thì Cầm cũng bắt đầu triển khai kế hoạch.

Chỉ thấy Cầm không quan sát nữa mà tiến đến bàn. Thu các món ăn đã nguội rồi tiến vào bếp. Không quên để lại 1 câu:

- Nếu đã hài lòng rồi thì cô cũng nên về đi. dù sao thì cuộc đánh cược này cũng đã đến hồi kết rồi đó.Mấy người cũng không thấy đói à. Dọn bàn chờ tôi mang thức ăn ra đi.

Và bóng dáng anh chàng dần biến mát đằng xa trong sự ngỡ ngàng của mọi người.

Và đến khi Cầm quay lại thì bàn ghế đã dọn xong rồi nhưng mà 2 người khách không mời vẫn không chịu rời đi mà vẫn ở lại. Xem ra là định ăn xong mới quyết định ý.

Thấy thế Cầm hơi nhíu mày nói:

- Mấy người còn ở đây à. Cuộc đánh cược đã kết thúc rồi mà. đi về đi, cũng muộn rồi đó.

Lão già thấy thế không chịu yếu thế nói:

- Tiểu tử ngươi đã nẫng của ta 1 bầu rượu mà còn nói như vậy được à. Hừ, lão già ta không có ăn được món của ngươi quyết không công nhận ngươi đã thắng đâu.

Cầm híu mày càng sâu:

- Tài nấu ăn của ai mạnh hơn thì ta không biết. Nhưng mà lão đã thua sạch rồi còn. Ngoài" hầu nhi tửu" thì lão còn có cái gì có thể khiến ta hứng thú nữa. Tự lượng sức mình đi. Mà ta cũng không định tiếp tục cá cược đâu Mời lão về cho.

- Có rắm mau thả. Rốt cục ngươi muốn cái gì mới có thể để chúng ta được ăn món ngươi nấu.

- Dù sao thì lấy của lão rồi thì tất nhiên ta cũng không tuyệt tình đến vậy. Nhưng mà ta là người làm ăn tất nhiên sẽ không chịu thiệt. Hay là như vậy đi, muốn ăn thì lăn vào bếp. Muốn ăn món của ta nấu thì cũng cần có món gì đó đáp lại chứ. ta tin mọi người ở đây cũng muốn thưởng thức tay nghê của người được mệnh danh là công chúa thế giới ẩm thực đi.

Mọi ánh mắt nhìn về phía Miory khiến cô nàng hơi lúng túng.

nhưng thân là công chúa tất nhiên cô sẽ không chịu khuất phục như vậy. Sau vài phút lấy bình tĩnh, cô ngẩng đầu lên nhìn Cầm và nói:

- được,chờ ta 1 chút.

..................

1 tiếng sau, cuối cùng tiếng nấu nướng đã kết thúc và mùi thơm bắt đầu tỏa ra. Miory đẩy xe đẩy đi ra. trên đó là 3 món ăn vẫn còn bốc khói nghi ngút.

Và bữa tối đến đây mới chân chính bắt đầu.

Nhưng khi ăn thì không khí lại trở nên hơi kỳ quái. ánh mắt của mọi người dù nhiều dù ít vẫn liếc qua Cầm.

Bởi chỉ cần ăn thôi đã thấy chênh lệch giữa 2 bên rồi à. Cầm bị bại hoàn toàn. Vô luận là sắc hương vị anh chàng đều thua kém Miory.dù cho không phải quá rất nhiều nhưng cũng đủ nhiều để dân không chuyên nhận ra được.

Đến cả Miory cũng kinh ngạc không thôi. Món của Cầm làm hôm nay theo cô không thể nói là không ngon nhưng mà nó cùng lắm chỉ ngang với những nhà hàng nhất đẳng bình thường thôi. Vô pháp lọt vào thực đơn của các nhà hàng đỉnh cấp. Nếu không phải là hương vị món " súp cực quang" vẫn còn lưu trong miệng chỉ sợ cô đã phán đoán đây chính là thực lực của Cầm đi.

Dù cho đây là tùy tiện làm để ăn bữa tối nhưng mà thông qua nó cũng đủ để đánh giá 1 phần thực lựcđầu bếp a.

Chẳng lẽ Cầm chỉ có thể làm món " súp cực quang " ngon thôi sao. Hay nói đúng hơn đó là món gia truyền của nhà anh chàng còn những món khác thì chỉ tầm bậc khá giỏi.

Như vậy thì cuộc chiến vừa rồi có chút mưu lợi a

1 mầm hỏa của chiến ý chợt hiện lên trong lòng thiếu nữ nọ.Cái ý nghĩ kia nó nổi lên và không bị dập tắt dù cho cô đã cố gắng phủ định. 1 người có thể làm ra được 1 món tuyệt như " súp cực quang" thì sao có thể có chút trình độ như vậy cơ chứ.

Nhưng đây chính là bữa tối a. Không lý nào 1 người đầu bếp lại bạc đãi mình như vậy a. dù cho món đó không phải là tuyệt tác dùng để thi đấu nhưng mà cũng chắc chắn không quá kém đi.

Nhưng để cho chắc, cô hơi thì thầm hỏi 1 người phụ bếp ở đây:

- Món này hôm nay có phải hơi kém ngon không.

- Không phải a. Vị của nó cũng không thua kém ngày bình thường là mấy. cũng là 1 món đem bán cho người khác nhưng.

Miory đang chăm chú nghe thì 1 dọng nói vang lên che khuất lời nói cuối của tên này:

- Hóa ra trình độ của tiểu tử này chỉ đến thế thôi sao.Kém xa cháu ta mà thật đúng là bị lừa thê thảm mà. hóa ra là hắn đã có dự mưu từ trước rồi. tức chết ta mất thôi. Hầu nhi tửu của ta.

Lời nói của lão huỵch toẹt khiến cho mọi người hơi nhíu mày. đúng là hôm nay món của Miory làm ra ngon hơn của Cầm nhưng mà cùng lắm chỉ bằng những hôm mà anh chàng chiêu đãi hoặc hơn 1 tý mà thôi. Nhưng mà bọn họ chưa kịp nói ra thì lão già này đã chen vào miệng khiến cả đám khó chịu vô cùng và quyết định mặc kệ. Bị Cầm hành là do ngu ngốc mà thôi.

đúng như vậy, do muốn chứng minh bản thân nên dù không có phải là toàn bộ thực lực nhưng mà cũng không kém bao nhiêu. Bị Cầm kích thích nên dù chỉ là lâm thời phát huy nhưng cũng hơn chán bình thường, không kém lúc có chuẩn bị kỹ càng là mấy.

1 người hời hợt làm vài món ăn còn 1 người thì bỏ tâm ra, so sánh như vậy mà còn thua thì chỉ sợ cái danh công chúa thế giới ẩm thực được chứ.

Nhưng hiểu nhầm như vậy không phải là càng thêm mĩ diệu sao.

Và nó cũng chính là điều mà Cầm nhắm đến. đây chính là bước ngoặt quan trọng trong sách lược của anh chàng. Liệu Miory có dính bẫy hay không là dựa hết vào lúc này a.

Chỉ thấy Cầm bồi thêm 1 đòn nữa:

- Rias, " cực quang thảo" sắp được mang đến chưa. ta cũng đã chuẩn bị đủ súp rồi chỉ còn bước cuối cùng thôi. Lần này có thể chế tạo nhiều nhiều 1 chút không khéo có thể để bán đó.

Lời nói đến đây lập tức khiến Miory gấp. đối với loại súp này, cô có khát vọng vô cùng lớn. Nó có thể giúp cô tiến những bước dài trên con đường ẩm thực.. nhưng mà nếu nó đưa ra công chúng thì sao, đến lúc đó cơ hội cô được nghiên cứu càng thấp hơn. Thử nghĩ mà xem, do quán nhỏ cộng thêm sản lượng ít nên là món đó không được bán ra. Nhưng chỉ cần nó đem bán thì hoàn toàn khác. với độ ảo diệu của món này thì chỉ sợ sau 1 đêm, nó có thể lan ra toàn thế giới. Và cái quán này không còn là 1 cái quán nhỏ vô danh nữa mà thành 1 củ khoai lang nóng bỏng tay. Cô muốn nếm thử thứ súp này càng khó khăn chứ đừng nói là học tập. Cô cuối cùng cũng chỉ là 1 người đầu bếp, đú sao được với sô số đại gia cũng như người sành ăn trên thế giới.

Làm sao đây.

đúng lúc này,Rias lại bồi thêm 1 phát nữa Chỉ thấy cô nàng cười hiểu ý nói:

- Cũng không lâu nữa đâu, chắc chỉ trong nay mai thôi. hơn nữa số lượng không ít nha. Xem ra lần này chúng em có thể ăn đã đời rồi a.

- ừm, thế thì tốt. đến lúc đó ta có thể đại lượng bán ra rồi a.

Miory nghe đến vậy thì gấp đến không thể gấp được hơn. Cô vội nói:

- Khoan đã.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.