- Sao.
- Yêu, yêu đó. Không phải là cảm tình mà là tình yêu thật sự.Cô đã trải qua chưa. Mà chắc là chưa nhỉ. Vì nếu có thì cô đã không cư sử với bố của mình như vậy.
- Sao?
- Tôi hiểu với 1 đứa trẻ mà bản thân bị khinh bỉ, người mẹ bị chết thảm cũng vì cha không xuất hiện thì hận người cha đó dường nào. Nếu tôi trong tình hình đó hay nếu tôi không biết đến tình yêu thì có lẽ tôi sẽ cảm thấy co cư sử như vậy là chính xác.
- Nhưng mà từ khi tôi hiểu cảm giác yêu như thế nào thì tôi cũng biết, cô làm như vây sợ rằng không chính xác hoàn toàn rồi. Tôi nghĩ cha và mẹ cô yêu nhau thật lòng. Cô cũng đã thấy, tôi vì Rias dám liều cả tính mạng nhưng so với mẹ cô chắc có lẽ chẳng là gì. Tôi liều mình nhưng mà vẫn có chút hi vọng sống trong khi đó mẹ cô, dù biết sẽ chết nhưng mà vẫn giữ vững tình yêu của mình. Nó khiến tôi kính nể vô cùng.
- Do đó việc cô tức giận vì cha cô không ở đó là hơi vô lý.Tuy nhiên, với 1 đứa nhỏ, chứng kiến cảnh đó mà có tâm lý đó à điều hiển nhiên. Nhưng mà dù cô đã trưởng thành nhưng vẫn cố không hiểu để mà giữ cái tâm lý đó, để tìm cho mình 1 lý do trốn tránh thì... tôi cũng không biết khuyên thế nào.
- Tôi là người ngoài, cô muốn trốn tránh tiếp hay là đón nhận thì tùy cô. Nhưng mà tôi có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2783897/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.