Chỉ thấy lão già cười hắc hắc nói:
- Tiểu tử, cẩn thận sau khi thấy cái này thì bị hù đến són ra quần đó.
- Đưa đồ thì đưa đi, lằng nhằng làm cái gì.
Cầm hơi nổi nóng nói. Lề mà lề mề làm mất tâm trạng uống rượu mà.
Chỉ thấy lão già thần bí lôi ra 1 tấm thẻ đưa ra trước mặt Cầm và nói:
- Ngươi biết đây là cái gì không.
- Là cái gì ngoài 1 tấm thẻ rách rưới cơ chứ.
- Hừ tiểu nhân vô tri. Nói không hù ngươi chứ tấm thẻ này chính là kim bài để ngươi đi vào tòa nhà chính phủ đó. Cả nước Nhật số tấm thẻ như thế này chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi.Nó chính là đại diện cho những nhân vật ngưu bức nhất của nước Nhật. Có nó thì dù cho có giết người cũng có người đi ra chùi đít cho ngươi. Sao ngưu bức không. Lão hôm nay chịu thiệt đổi tấm thẻ này lấy 1 vò rượu quá lời đúng không. Không phải là 2 vò chứ.
Nhưng lão chưa đắc ý được bao lâu thì Cầm khó chịu nói:
- 1 tấm thẻ rách làm cái gì. Ta cũng không cần cái đó. Giết người, xin lỗi, đây không hứng thú. Với thân thủ của ta thì trừ phi có cao thủ như lão đấu mới có thể có trường hợp lỡ tay giết người, không thì còn lâu. Hơn nữa ta là mở cửa làm ăn chứ không định dính líu gì đến chinh trị cũng như những người thuộc tầng lớp cao tầng. Tấm thẻ này tiện thật đó nhưng mà mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2783724/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.