Mấy vị lão đại cũng không suy nghĩ nhiều mà lựa chọn đồng ý.Bọn họ rõ ràng là chính mình khó mà thoát được. Giờ không liều cũng chết mà liều thì chết sớm hơn nhưng mà lại có 1 tia hi vọng, tội gì không liều cơ chứ.
Rất quả quyết, bọn họ không nói 2 lời mà truyền tất cả sức mạnh còn lại của mình vào người Cầm, thậm chí 2 đầu long kia cũng không chút do dự truyền hết sức mạnh.
Cầm chỉ càm thấy đột nhiên đan điền của mình bị đủ loại chân khí no bạo. Chúng trong đó đánh nhau tranh giành địa bàn khiến Cầm cảm giác như là mình sắp bạo thể mà chết. Đan điền của hắn xuất hiện từng tầng vết nứt và nó đang lan rộng dần. Cứ như thế thì Cầm không chết cũng bị phế mà thôi/.
Dù biết vậy Cầm cũng không còn cách nào khác là tiếp tục hấp thu. Hắn biết bằng đấy chân khí không thể nào có thể tạo ra được 1 chấn động sánh ngang với chấn động mà vết nứt tạo ra. Cứ như thế thì khong nhưng không có làm cho vết nứt bị tiêu trừ mà còn tạo ra thức ăn giúp nó ngày càng lớn mạnh.
Lúc đó chỉ còn có 1 con đường chết mà thôi.
Do đó Cầm không còn cách nào khác là tiếp tục hấp thu,tiếp tục làm cho đan điền bành chướng ra.
Và đến khi hắn không chịu được nữa thì những luồng khí truyền vào người hắn cũng từ từ yếu đi và biến mất. Nhìn sang thì thấy mấy vị lão đại cũng đã dầu hết đèn tắt rồi. Đến cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2783648/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.