Tầng 100./
Tầng này nói không tin nhưng mà nó chẳng khác gì 1 thế ngoại đào viên cả. Trời xanh nước biếc. trong không khí truyền đến 1 mùi hương thoang thoảng.
Nổi bật trong không gian ấy là 1 cái đình ngay giữa hồ nơi đó hiển hiện 1 thân ảnh 1 chàng thanh niên đang đánh đàn. Tiếng đàn du dương khiến cho không khí lại càng mơ mộng thêm 1 bậc.
Bỗng nhiên, người thanh niên đó dừng lại nhìn về phía sa, hơi nhíu mày 1 chút rồi đột nhiên mỉm cười:
- Không ngờ, sau bao nhiêu năm cuối cùng cũng có người đi lên tầng này rồi. Được, ta cũng nên đi ra để tỏ lòng hiếu khách thôi.
Người đó khẽ đứn dậy, sau lưng chợt hiện ra 1 đôi cánh thiên sức trăng tinh khôi, thân hình bay ra ngoài.
Nhưng khi đến cửa vị thiên sứ này lại khẽ nhíu mày, bởi từ dưới kia, hắn cảm nhận được chỉ có 1 khí tức. rõ ràng người đó chỉ 1 người 1 ngựa giết lên đây. Nhưng đó chỉ là chút ngạc nhiên, cái hắn ngạc nhiên hơn là từ dưới đó lại đi lên 1 khí tức thật đáng sợ, tràn đầy khát máu cũng như là giết chóc. Đây đáng lẽ ra không nên xuất hiện mới phải chứ.
Chẳng lẽ có 1 đại ma đầu nào giết lên đây.
Và thân hình đó hiện ra trước mắt vị thiên sứ này. Đó là 1 thanh hình hơi nhó. Chính xác là 1 thân xác của 1 người trẻ tuổi nhưng mà ông không cảm thấy có chút khí tức nào của 1 người, hoặc là nó quá ít không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2783626/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.