Cầm không mang theo dao bên người nên đánh dùng thanh kiếm cắt nát các loại linh dược.
Chờ cho nước sôi hẳn thì đem đống rau củ vừa cắt cho vào. Lại lấy 1 cục muối tinh hắn vô tình bắt gặp gần đó cho vào.
Nih nhừ.
Chỉ 1 lúc sau, 1 mùi thơm quanh quẩn trong không khí thôi thúc sự thèm ăn của con người.
Nó bay thẳng đến tiểu loli đang ngồi đằng kia.
Chỉ thấy cô nàng không còn sụt sịt nữa mà hơi hơi hé mắt ra nhìn về phía bên này.
Thấy Cầm nhìn lại, cô nàng lại vội cúi xuống và tiếng rấm rức lại vang lên.
Nhưng mà Cầm lại chọn mặc kệ. Anh chàng quấy đều. Rồi tự múc cho mình 1 bát canh vào cái bát gỗ tự chế.
Đưa lên miệng mà húp. Vừa uống vừa xuýt xoa:
- Ngon. quả đúng là trong cái thời tiết đầy mây mù này thì có bát canh nóng này mà uống thì tuyệt hết biết mà. Hơn nữa, linh dược ở đây lại đặc biệt tốt. Nấu canh cứ phải gọi là mê li trên từng giây. Ngon..
Cứ uống 1 vài miếng, Cầm lại cho vài câu bình phẩm như là đang uống cái gì đó ngon nhất trên đơn vây. Khiến ai đó tức cạnh hông mà không làm gì được.
Bỗng Cầm như là nhớ ra cái gì:
- Ai da. Sao lại quên được món đó nhỉ.
Sau đó Cầm đứng dậy và đi vào phía rừng để lại nồi canh thảo dược ở đó.
Một mồi dụ quá hoàn hảo và liệu con mồi có dính bẫy không.
VÀ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2783471/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.