Kiểm kê xong đống vật phẩm. Cầm cũng không vội bước tiếp mà ngồi xuống uống thuốc hồi phục. Ít nhất cũng cần đưa huyết về đây thì làm gì mới làm cái đó.
Mãi 1 lúc sau, khi đã khỏe lên thất thất bát bát. Cầm đứng dậy bắt đầu giải phẫu con hoàng kim cự hạt này. Nói đùa,1 kho tàng lớn như vậy không lấy chỉ có đồ ngu mà thôi.
Nhưng mà vỏ của nó cứng hơn của bọn bọ cạp khổng lồ rất nhiều do đó Cầm mất cả tiếng mới có thể phân giải hết con quái vật này thành các thành phần nhỏ để tiện mang theo.
. Với đống vật liệu này Cầm cũng sẽ kiếm được 1 khoản kha khá đây a.
Xong xuôi tất cả. Cầm mới rảo bước vào tầng 36.
Vừa đến nơi, ánh sáng đập vào khiến Cầm phải nhíu mắt lại.Mở mắt ra, anh chàng lập tức sững lại trước cảnh đẹp nơi đây.
Nói sao nhỉ. Nói đây là thiên đường chốn nhận gian quả không sai mà.
Cầm cũng không thể dùng bất cứ từ ngữ nào để mà miêu tả cảnh đẹp nơi đây mà chỉ có thể nói 1 câu. Đẹp.
Non xanh nước biếc, cây cối tốt tươi ở đâu? Đây chứ đâu.
Quả thật nếu mà cho anh chàng sống ở đây cả đời chỉ sợ nếu không có vướng bận. Hắn sẽ đồng ý mất.
Nhưng Cầm biết mình không thể. Gánh nặng trên vai anh chàng nặng lắm, nặng lắm.
Nhưng mà đôi lúc giải trí cũng không tệ a.
Thế là Cầm đi dao quanh khu vựa này mấy ngày. Hòa mình vào thiên nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2783408/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.