Bị 3 lão giả già đời dùng nhìn quái vật giống như ánh mắt nhìn đến, Mạnh Cầm ho một tiếng, nhưng nói sang chuyện khác:
- Khụ. Chuyện đó nói sau đi. Rốt cục món này có thỏa mãn được 3 người không?
Cả quán yên tĩnh.
Không lâu.
Nakiri Senzaemon từ từ mở mắt ra, con mắt tinh quang trong vắt.
-Đáng tiếc!
Hắn mở miệng liền thở dài nói:
-Chấn động, nhưng ít đi phong phú, nhiều màu sắc mùi vị, hậu kình không đủ.
-Đúng thế...
Đồng dạng thoát khỏi suy nghĩ trạng thái Naruto, gật gật đầu,
- Món của ngươi vô luận ý tưởng đao công đều đoạt xảo thiên công nhưng không biết vì sao ta luôn thấy nó thiếu 1 cái gì đó. Đáng tiếc, đáng tiếc a.
Hạ Lão thì im lặng nhìn Mạnh Cầm. Là người tiếp xúc với Cầm lâu nhất tất nhiên hắn cũng hiểu phần nào thiếu niên này. Món này chưa xong.
Y như rằng
- Nước sốt đã xong rồi đây!
Không để ý thất thanh vắng lặng tràng quán, Mạnh Cầm đi mà quay lại, từ chính mình bệ bếp, bưng tới một cái mâm gỗ.
Trên khay, là 3 đĩa nho nhỏ nước chấm.
Trong cái đĩa nước chấm, là hắn mới từ một cái bình gốm bên trong đổ nghiêng ra.
-Nước sốt?
Nakiri Senzaemon ôm cánh tay mà đứng.
-Đúng! Dây chính là mảnh ghép cuối cùng của món này!
Hạ Lão thì dùng chiếc đũa, chấm một chút màu đỏ sậm nước sốt, đưa đến đầu lưỡi nếm trải nếm.
-Ân, lấy canh vì đáy, thả nước chanh, giấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cong-cuoc-bi-999-em-gai-chinh-phuc/2783261/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.